Tâng thứ tư của Đạo cảnh có tên là cảnh giới Thánh Thai, khi này sẽ cần ngưng tụ thánh thai đại đạo. Tỉ lệ đột phá thành công từ tầng thứ ba đến tầng thứ tư là rất thấp, ba, bốn mươi tu sĩ tầng thứ ba mới có một người may ra thành công.
Đương nhiên dù có thất bại thì cũng có thể đột phá lại, nhưng lần đột phá đầu tiên có tỉ lệ thành công cao nhất, càng về sau thì tỉ lệ thành công càng thấp. Vì thế, nếu lần đầu tiên không thành công thì tỉ lệ về sau là rất nhỏ.
Nguyệt Thanh Ảnh cảm thán: “Có cả loại đan dược này ạ, đan dược kỳ diệu thật!”
Ngô Bình đưa nó cho cô ấy rồi cười nói: “Em đưa đan dược cho bác Nguyệt đi, bác ấy vừa hay ở tầng thứ ba Đạo cảnh. Chờ khi bác ấy đột phá thì có thể uống nó”.
Nguyệt Thanh Ảnh nghệt ra một lúc mới lắc đầu nói: “Anh Bình, viên đan dược này quý quá, em không lấy được”.
Ngô Bình cười nói: “Chính vì nó quý nên em mới tặng cho em".
Nguyệt Thanh Ảnh vô cùng cảm động, cô ấy ôm chầm lấy anh rồi nói: “Anh Bình, cảm ơn anh”.
Ngô Bình nựng má cô ấy rồi nói: “Em mau đi đi, chắc bác Nguyệt sẽ vui lắm đấy!”
Nguyệt Thanh Ảnh: “Anh đi với em nhé!”
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế chờ anh một lát, để anh tu luyện thêm một lò Lục Phúc Đan rồi mang đi một thể”.
Lục Phúc Đan là một trong ba loại đan dược mà Ngô Bình hứa sẽ luyện chế cho Nguyệt Thị, đan dược này rất quý, cấp. tam phẩm cũng bán được với giá 300 tỷ.
Bây giờ, tu vi của anh đã cao hơn trước. Lò thứ nhất đã có thành phẩm là đan dược nhị phẩm, vì thế anh đã cầm hai viên rồi đi cùng Nguyệt Thanh Ảnh đến gặp Nguyệt Đông Thăng.
Lúc này, Nguyệt Đông Thăng đang ngồi trong phòng sách, mặt mày vô cùng nhăn nhó. Thì ra, hôm qua trong đại hội của gia tộc, hầu hết các gia chủ của chỉ phủ đều phải đối ông ta, các tộc lão thì chưa có thái độ rõ ràng, hình như cũng không muốn tiếp tục ủng hộ ông ta nữa.
Ông ta định đi tìm Nguyệt Tổ, nhưng cuối cùng lại thôi. Ngày xưa, Nguyệt Tổ đã tuyên bố là không tham gia vào tranh chấp trong tộc nữa, ai có thể làm tông chủ thì phải dựa vào bản lĩnh của mình.
Nguyệt Đông Thăng nhớ lại những năm qua, mình đã tận tuy với gia tộc, làm việc công bắng, thưởng phạt nghiêm minh. Ông ta không hiểu tại sao những người khác lại phản đối mình, sau đó ủng hộ một người không băng ông ta.
Quản gia chợt hớt hải đi vào rồi cười nói: “Lão gia, tiểu thư và Ngô công tử đến ạ”.
Nỗi buồn trong lòng Nguyệt Đông Thăng lập tức biến mất, ông ta cười nói: “Tôi ra ngay”.
Ngô Bình vừa ngồi xuống trong đại sảnh thì Nguyệt Đông Thăng đi ra, ông ta cười nói: “Tiểu Ngô, cháu ăn trưa chưa? Trưa này cùng ăn với bác nhé, tiện thể gặp người nhà bác luôn”.
Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Bố, chuyện ấy để sau, bố nhìn cái này đi đã”. Cô ấy giơ một viên đan dược ra trước mặt Nguyệt Đông Thăng.
Nguyệt Đông Thăng cũng có chút kiến thức về đan dược, sau khi nhìn thấy viên đan dược như một đứa bé ấy thì buột miệng nói: “Đây là ... đan dược Đạo cảnh ư?”
Nguyệt Thanh Ảnh đắc ý nói: “Đúng vậy, hơn nữa nó còn có thể giúp bố đột phá lên đan dược Thánh Thai, tên của nó là Đại Đạo Thánh Thai Đan”.
Nguyệt Đông Thăng kinh ngạc rồi hỏi Ngô Bình: “Thật ư?”
Ngô Bình gật đầu nói: “Đương nhiên là thật rồi”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!