Cùng lúc đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò Thiên Tư Đan thứ hai. Lần này, quả nhiên anh đã tiến bộ hơn, thành quả là đan dược cực phẩm, hơn nữa còn có năm viên.
Sau khi nhân bản xong viên thứ nhất, Ngô Bình đã đưa nó cho Nguyệt Thanh Ảnh, để cô ấy giao cho Nguyệt Đông Thăng.
Nguyệt Đông Thăng đã thức trắng cả đêm để chờ tin của Ngô Bình, chỉ cần anh luyện chế được ba loại đan dược kia thì chắc chẳn Nguyệt Thị sẽ mạnh dần lên mỗi năm, không lâu nữa sẽ thành bá chủ của Thần Châu.
Lúc này, có các tộc lão đang ở đây để báo cáo tình hình trong tộc cho Nguyệt Đông Thăng biết.
Thấy Nguyệt Đông Thăng có vẻ thất thần, một tộc lão không nhịn được hỏi: “Gia chủ có tâm sự ạ?”
Nguyệt Đông Thăng: “Tôi đang chờ tin”. Tộc lão: “Chắc là tin quan trọng lắm ạ!”
Nguyệt Đông Thăng nhìn người đó rồi hỏi: “Tam thúc, nếu Nguyệt Thị ta có thể mua được Thiên Tư Đan nhất phẩm thì sẽ thế nào?”
Tộc lão kia sững người rồi sáng mắt lên nói: “Thì sẽ có rất nhiều thiên kiêu ra đời!”
Nguyệt Đông Thăng: “Đúng thế, tu hành chủ yếu dựa vào. tài nguyên, mà thứ có hiệu quả nhất hiện giờ chính là Thiên Tư Đan. Trước kia, chúng ta chỉ có thể mua được Thiên Tư Đan tứ phẩm, còn người khác thì mua được tam phẩm hay thậm chí là nhị phẩm, cách biệt thật sự quá lớn”.
Tam thúc kia hỏi: “Gia chủ, Thiên Tư Đan nhất phẩm khác tứ phẩm nhiều tới mức nào?”
Nguyệt Đông Thăng đã từng hỏi Ngô Bình về vấn đề này. nên biết: “Thiên Tư Đan tứ phẩm chỉ có hai tác dụng là luyện thần và tôi thể nhưng hiệu quả cũng không cao. Ngoài ra, nó còn có hai tức dụng phụ là nếu uống nhiều thì sẽ gây hại cho. tinh thần và sức khoẻ”.
“Thiên Tư Đan tam thầm thì tốt hơn nhiều vì có ba tác dụng, ngoài việc nâng cao hiệu quả luyện thần và tôi thể ra thì còn tăng cường tiềm năng, đồng thời chỉ còn đúng một tác dụng phụ”.
“Thiên Tư Đan nhị phẩm thì có bốn công dụng, ngoài nâng cao ba hiệu quả trước lên thêm một bậc ra thì còn thêm một tác dụng về nhận thức nữa. Một người có căn cốt tốt đến mấy mà nhận thức kém thì cũng vứt. Ngoài ra, Thiên Tư Đan nhị phẩm không còn tác dụng phụ nữa, điều này khiến nó rất hiếm, Ngạo Thế Đan Tông chỉ giữ lại cho đệ tử mình dùng thôi chứ bán ra cực ít”.
Tam thúc hỏi tiếp: “Thế Thiên Tư Đan nhất phẩm thì còn tốt hơn nữa ạ?”