Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, Hỉ chưởng môn lập tức nói: “Tôi nóng quá mất khôn, dẫu sao tôi và Mạc chưởng môn cũng là chỗ quen biết, chúng ta nên giữ hòa khí”.
Ngô Bình thu tay rồi nói: “Người không muốn giữ hòa khí là ông đấy”.
Hỉ chưởng môn cười trừ nói: “Tại lúc nãy tôi nóng quá, giờ đã bình tĩnh lại rồi”.
Mạc Thiên Sầu cười lớn nói: “Đúng thế, tôi và Hỉ chưởng môn quen biết đã lâu. Thôi bỏ qua chuyện này đi”.
Ngô Bình liếc nhìn Hỉ chưởng môn một cái rồi nói: “Chưởng môn, vậy đệ tử xin phép”.
Ngô Bình quay về vườn thuốc rồi nói với Hăc Tướng và Băng Ngọc: “Hai người chuẩn bị đi, lát chúng ta sẽ đến Cửu Dương Cảnh”.
Sau đó, anh đến chào Tả Thiên Thu rồi dẫn Häc Tướng và Băng Ngọc quay lại Cửu Dương Cảnh.
Đây là lần đầu Häc Tướng và Băng Ngọc đến chỗ ở của Ngô Bình tại Ngạo Thế Đan Tông ở Cửu Dương Cảnh, Ngô Bình đã giới thiệu cho mọi người làm quen với nhau.
Hồ Tông Linh cười nói: “Hắc Tướng sư đệ, cô Băng Ngọc, sau này có chuyện gì thì cứ nói với tôi, tôi rất quen thuộc với nơi này”.
Ninh Chức Tuyết cũng nói: “Đúng thế, có gì thì mọi người cứ bảo với ông Hồ”.
Ngô Bình: “Mọi người cứ làm quen với nhau đi”.
Ngô Bình dặn dò xong thì tới gặp Thần Bằng.
Ngô Bình đã rời đi một thời gian, Thần Băng vẫn luôn chờ †in của anh. Đến nay mới thấy anh về nên cười nói: “Đến đúng lúc lắm, chuẩn bị một chút đi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đến đại hội giao lưu”.
Ngô Bình: “Tông chủ, chỉ có một mình đệ tử thôi ạ?”
'Thần Bằng: “Thường sẽ dẫn thêm ba đến bảy đệ tử, ngoài cậu ra tôi còn chọn thêm ba người nữa”.
Dứt lời, ông ấy cho người gọi ba người khác đến. Không. lâu sau, có hai nữ một nam đến đại sảnh, họ cung kính nói: “Tông chủ, sư huynh!”
Thần Băng: “Ngô Bình, để tôi giới thiệu...”