Sau đó, anh làm thêm vài thí nghiệm nữa thì thấy nhân bản nhiều viên một lúc sẽ tiết kiệm thời gian hơn là làm từng viên một.
Cuối cùng, anh rút ra một kết luận là nếu nhân bản nhiều thứ một lúc thì mỗi khi thêm một thứ sẽ chỉ tăng thêm một phần mười thời gian.
Ngô Bình rất vui khi biết được điều này, sau đó anh đã lấy 20 tỷ tiền Tiên ra cho Vạn Hoá Thần Hồ hấp thu.
Anh chìm đăm trong việc nghiên cứu này nên trời tối lúc nào không hay, vì thế anh quyết định về nhà.
Song, anh vừa bay lên cao thì đã bị thần niệm trước đó tìm thấy. Hoá ra người kia vẫn chưa đi, mà tiếp tục phóng thần niệm ra, nếu có ai xuất hiện thì ông ta sẽ biết ngay.
“Hỏng rồi!", Ngô Bình hừ lạnh mọt tiếng rồi lại ẩn thân.
Nhưng anh không ngờ người kia đã bày một đạ ngay khi thần niệm bắt được anh thì đại trận cũng đã hoạt động.
Tu vi của người bày đại trận cỡ Thần Thông hậu kỳ rồi nên thực lực khá mạnh, Ngô Bình không thể phá giải trong thời gian ngắn được, đành trốn tạm đi.
Một phút sau, người đàn ông áo trắng ban nãy đã xuất hiện, tuy ông ta không nhìn thấy Ngô Bình, nhưng biết là anh đang ở đây.
“Tên khốn kia, mày có chạy đẳng trời! Đây là đại trận Thiên Tù của tao, mày đừng mong chạy thoát”.
Ngô Bình lấy một con rối băng kim loại ra rồi nhỏ một giọt máu của mình lên, sau đó niệm chú. Con rối bay ra rồi hoá thành một người giống anh, tiếp theo định xuyên thủng đại trậ
Nó là một kiểu con rối hoá thần, lực chiến đấu khá mạnh trong một thời gian ngắn nên ngang với cao thủ cảnh giới Thần Thông trung kỳ. Ngô Bình có khá nhiều con rối kiểu này, anh được lấy miễn phí sau khi trở thành thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh.
Thấy có người định phá đại trận, người kia gào lên rồi lao tới. Lúc này, sức mạnh ở chỗ mà con rối tấn công được. nâng lên cao nhất, sức mạnh ở các chỗ khác đều dồn về đó.
Nhân cơ hội đó, Ngô Bình lại lấy con rối thứ hai ra rồi ném sang một chỗ khác.
Phập!
Lần này, đại trận đã bị thủng một lỗ, con rối lập tức chui qua.
Người kia bät được con rối đầu tiên xong thì biết mình đã bị lừa, ông ta gầm lên rồi đuổi theo con rối thứ hai
Chờ ông ta đi rồi, Ngô Bình mới nhảy qua lỗ thủng ấy rồi đi về phía ngược lại.