Ngô Bình: “Cũng đúng”.
“Cho nên phải đi móc nối quan hệ”.
Ngô Bình hỏi: “Nếu không móc nối quan hệ thì không qua được à?”
Truy Điện: “Cũng không hẳn, nhưng sẽ gặp nhiều khó khăn hơn, khó đến mức chưa ai qua được”.
Advertisement
“Thế có mất tiền không?”, anh hỏi.
“Còn phải xem yêu cầu của cậu là gì, nếu chỉ muốn thông qua bình thường thì không mất nhiều đâu, 200 nghìn tiền Tử Tinh thôi”.
Advertisement
Ngô Bình cười mỉa: “200 nghìn tiền Tử Tinh? Đừng mơ, một đồng ta cũng không đưa đâu”.
Anh đã trải qua chuyện tương tự rồi, người kiểm tra sẽ tuỳ ý chọn mức độ khó cho người tham gia dựa trên số tiền mà người dự thi bỏ ra. Nhưng Ngô Bình sẽ không làm thế, tuyệt đối không!
Truy Điện cau mày nói: “Thôi cậu đừng có ngông nữa, sống ở thế giới này mà cứ tuỳ hứng như cậu thì chỉ có thiệt thân thôi”.
Ngô Bình nhìn nó rồi nói: “Ta không tuỳ hứng, mà là tự tin. Dù họ có nâng độ khó lên cao cỡ nào thì ta cũng có thể vượt qua được”.
Truy Điện: “Nhưng sau cùng còn có đại hội người mới nữa, hầu hết mọi người đều dùng tiền để qua vòng, cậu định tự lực cánh sinh chắc?”
“Thì sao nào?”, Ngô Bình hỏi ngược lại: “Ta nghĩ dù Ngũ Đế Môn có nát đến mấy thì cũng phải dành một con đường cho thiên tài thật sự chứ, nếu đến thế cũng không có thì không xứng để ta gia nhập”.
Truy Điện quan sát Ngô Bình rồi chợt cười nhăn nhở: “Được lắm, thiên kiêu cần khí phách thế này!”
Nó ngập ngừng một lát rồi nói: “Chờ cậu thành đệ tử của Ngũ Đế Môn rồi thì tôi sẽ nói cho cậu biết một chuyện”.
Ngô Bình luôn thấy Truy Điện rất thần bí, nhưng anh chưa hỏi, giờ nghe thấy thế cũng chỉ cười: “Ừm”.
Họ đi thêm một lát rồi vào một quán trọ, mức sống ở thành Ngũ Đế cao hơn thành Chương, trong khi đó quán trọ mà họ chọn khá cao cấp nên giá ở lại qua đêm là 50 tiền vàng, một mức giá không phải ai cũng vào ở được.
Ngô Bình hỏi: “Sao ngươi bảo có nhà ở đây cơ mà? Sao chúng ta không đến đó ở?”
Truy Điện: “Giờ chưa phải lúc, cứ ở đây tạm đã”.
Thu xếp chỗ ở xong, Ngô Bình đã đến quán trà ở đối diện rồi gọi một cốc trà và nghe người ta đọc sách. Nhưng hầu hết mọi người đến đây để tán ngẫu chứ không phải nghe đọc sách.
Anh nghe được một lúc thì có người ở bàn khác nói về lần tuyển chọn của Ngũ Đế Môn, anh lập tức cầm cốc trà của mình qua rồi gọi thêm ít hoa quả sấy.
Thấy có người đến góp vui, mấy người kia chẳng cần giới thiệu mà kéo Ngô Bình vào trò chuyện luôn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!