Đương nhiên, cũng có người đã thông được ba hoặc năm linh mạch. Đả thông được hai linh mạch đã là người có tư chất rất tốt rồi. Đả thông ba linh mạch thì thuộc tư chất thượng đẳng. Còn người đả thông năm linh có thể gọi là thiên tài.
Sau cảnh giới nhỏ Linh Mạch là Linh Niệm. Cảnh giới Linh Niệm khá kỳ diệu. Tu sĩ ở cảnh giới này về cơ bản có thể giết chết tu sĩ Linh Mạch trong chớp mắt, sự chênh lệch về thực lực của hai bên có thể nói là một trời một vực.
Sau khi truyền thụ công pháp, Truy Điện nói: “Thời hạn an toàn của một tháng này vô cùng quan trọng đối với cậu. Nếu cậu có thể nhanh chóng nâng cao tu vi và thực lực, đoạn đường phía sau sẽ dễ đi hơn rất nhiều”.
Advertisement
Ngô Bình nói: “Ta còn khoảng hai mươi ngày, chắc là có thể tu luyện đến cảnh giới Linh Niệm”.
Truy Điện rất kinh ngạc: “Cậu có thể tu luyện đến Linh Niệm?”
Ngô Bình hỏi: “Trông ngươi rất ngạc nhiên. Khó lắm à?”
Advertisement
Truy Điện đáp: “Dĩ nhiên rất khó. Linh Niệm là một ngưỡng cửa, dưới Linh Niệm đều là rác rưởi, trên Linh Niệm mới xem như nhập môn”.
Ngô Bình hỏi: “Vị chủ nhân thiên kiêu kia của người đã tu luyện đến cảnh giới nào trong tháng đầu tiên?”
Truy Điện nói: “Vừa đạt đến cảnh giới Linh Niệm”.
Ngô Bình bèn hỏi: “Thế là ngươi cảm thấy ta không bằng vị chủ nhân ấy của ngươi?”
Truy Điện nhẹ nhàng đáp: “Anh ta mới tu luyện đến Linh Niệm vì trong tay chỉ có một bộ công pháp này. Nếu anh ta có công pháp cao cấp hơn, tôi tin chắc rằng anh ta có thể tiến xa hơn nữa!”
Ngô Bình đăm chiêu: “Câu nói này của ngươi đã nhắc nhở ta. Đến Chương Thành, ta nhất định phải tìm thêm công pháp, ít nhất là phải làm rõ bảy cảnh giới nhỏ của cảnh giới Linh Khu”.
Truy Điện nói: “Nếu có thể tu luyện trọn vẹn cảnh giới Linh Khu, cậu sẽ có ưu thế hơn các tu sĩ khác”.
Ngô Bình hỏi: “Vì sao?”
Truy Điện giải đáp: “Sau một tháng, cậu đã qua khỏi thời hạn an toàn. Lúc ấy, ác ý của thế giới này sẽ khiến cậu sởn tóc gáy. Trong tình trạng đó, cách làm an toàn nhất là giảm tốc độ tu hành. Nếu tu vi cơ bản của cậu quá thấp, cậu sẽ trở thành mục tiêu săn giết của kẻ khác”.
Ngô Bình nhíu mày: “Mục tiêu săn giết của kẻ khác? Vì sao họ muốn giết ta?”
Truy Điện khẽ thở dài: “Vì trong đầu họ sẽ có một giọng nói, ra lệnh cho họ giết cậu. Nếu thành công giết chết cậu, họ sẽ được thưởng”.
Ngô Bình hỏi: “Giọng nói này xuất hiện trong tâm trí của mỗi sinh linh à?”
Truy Điện đáp: “Cũng không phải. Nếu năng lực quá thấp, giọng nói sẽ không xuất hiện. Tu sĩ càng giỏi, càng dễ nghe được giọng nói này”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Nếu nghe được giọng nói ấy, ta nên nghe theo hay từ chối nó?”
Truy Điện nói: “Đa số tu sĩ đều nghe theo. Vì nghe theo mới nhận được lợi ích. Nếu từ chối nó thì sẽ mãi mãi rơi vào cảnh muôn kiếp không trở lại được!”