Ngô Bình cũng cảm nhận được sát khí từ làn sương mù kia, anh bay lên không trung, lấy bút ra, bay vòng quanh phủ nhà họ Hà một vòng. Nơi anh đi qua, mặt đất xuất hiện một đường màu vàng. Khi sương mù tới gần đường màu vàng kia thì bị chặn lại không thể tiến thêm.
Thấy sương mù không thể tới gần, mọi người nhẹ nhàng thở ra, Hà Sở Sở nói: “Công tử, mời vào nhà ngồi!”
Sau khi mời Ngô Bình vào sảnh chính ngồi, nhà họ Hà lấy tất cả những thứ quý giá nhất ra chiêu đãi anh. Đương nhiên cũng thết đãi luôn chín mươi tám mỹ nhân kia.
Advertisement
Ngô Bình ngồi ghế trên, nhấp vài ngụm trà: “Gia chủ Hà đắc tội ai thế, tại sao đối phương phải dồn các vị vào chỗ chết!”
Hà Hi Niên thở dài một tiếng: “Chỉ là một chuyện nhỏ nhưng vì đối phương quá mạnh, coi nhà họ Hà chúng tôi là con kiến hôi. Hầy, nếu ban đầu tôi chịu khom lưng thì chuyện không đi tới mức này!”
Hà Hi Niên bắt đầu kể lại mọi chuyện. Trước kia, Ôn tam công tử ở Thượng Thanh Giới thích Hà Sở Sở nên đã phái người đến nhà họ Hà đề nghị kết thông gia, muốn lấy về làm vợ lẽ.
Advertisement
Song Ôn tam công tử này là người tàn bạo đa nghi, từng giết bốn người vợ và năm người vợ lẽ. Hà Hi Niên thương con gái nên đã bảo con giả vờ bệnh nặng, ngoại hình cũng làm xấu xí theo.
Nào ngờ Ôn tam công tử nghe tin xong bèn nổi trận lôi đình, cho rằng nhà họ Hà cố ý làm như vậy, tuyên bố sẽ tiêu diệt cả nhà họ Hà.
Sau khi hay tin, người nhà họ Hà vội vàng khôi phục dung mạo cho Hà Sở Sở. Nhưng Ôn tam công tử không muốn cưới nữa, còn bảo nhà họ Hà chuẩn bị quan tài đi.
Cảm giác được sự uy hiếp, Hà Sở Sở vì quá bất lực nên mới đến đại hội Thượng Thanh tìm vận may, hy vọng có thể nhờ một người có năng lực mạnh hơn, cứu nhà họ Hà khỏi cơn nguy khó.
Ngô Bình cau mày nói: “Đây rõ ràng chỉ là một chuyện vặt vãnh, vậy mà đối phương đã muốn diệt cả nhà họ Hà ư?”
Hà Hi Niên cười khổ: “Đối với Ôn tam công tử, chỉ cần một câu nói đã có thể diệt cả nhà họ Hà chúng tôi rồi!”
Ngô Bình lắc đầu: “Thật càn rỡ, không hề có phong thái của một thế lực lớn!”
Hà Sở Sở nói: “Giống như voi giẫm chết một con bọ vậy, e là còn chẳng buồn cúi đầu nhìn xuống”.
Ngô Bình bảo: “Tôi đã đến đây rồi thì tất nhiên sẽ bảo vệ mọi người chu toàn”.
Anh nhìn Hà Sở Sở: “Cô Sở Sở, sau này cô đồng ý theo tôi chứ?”
Lần này anh ra tay là có lý do, nên mới mới hỏi như vậy.
Hà Sở Sở khẽ cúi người: “Sở Sở bằng lòng đi theo hầu hạ công tử suốt đời!”
Ngô Bình gật đầu: “Vậy sau này cô chính là người của tôi. Người của tôi không thể bị kẻ khác ức hiếp”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!