Ngô Bình không còn cách nào khác đành nói: "Vậy chúng ta đi thi trước nhé".
Trường của La Phi Phi tên gọi là Đại học Kim Thành. Tuy không được coi là trường đại học hạng nhất ở trong nước, nhưng vẫn được coi là trường đại học hạng hai, ít nhất những sinh viên tốt nghiệp ở đây có thể tìm được một công việc ổn định.
La Phi Phi đang học chuyên ngành quản trị kinh doanh. Ngành học này thực ra rất chung chung, những người học ngành này nếu không có gia thế để nhờ cậy thì thường không xin được công việc đúng ngành. Kết cục là cuối cùng hoặc bán hàng hoặc đi làm thêm. Những người tốt nghiệp từ đây mà được làm quản lý thực sự rất ít.
Advertisement
Ngô Bình cùng cô đi tới lớp học, La Phi Phi vẻ mặt khổ sở nói: "Xong đời rồi, mấy ngày nay em đều không ôn bài!"
Ngô Bình đã nằm viện suốt những ngày qua. Cô ấy xin nghỉ dài ngày để chăm sóc anh, làm gì có thời gian ôn bài, giờ lại sắp thi, bận rộn vô cùng.
Anh bảo: “Không sao, cùng lắm thì thi lại”.
Advertisement
La Phi Phi bĩu môi: “Em không muốn thi lại đâu”.
Còn một lúc mới thi, La Phi Phi vội vàng ôn tập. Thấy không ai chú ý, Ngô Bình bèn nói: “Phi Phi, anh sẽ châm cứu cho em, giúp em nâng cao khả năng ghi nhớ, đảm bảo sẽ thi đỗ”.
La Phi Phi hoài nghi nhìn anh: “Thật sao?”
Ngô Bình đáp: “Thử một tí là biết ngay thôi mà”.
Anh luôn đem bộ kim châm bên mình, lập tức châm mười mấy cây kim cho La Phi Phi. Ngay tức thì, La Phi Phi cảm thấy mạch suy nghĩ của mình trở nên rõ ràng, có năng lực nhìn qua một lần sẽ không quên.
Ngô Bình bảo: “Em mau học đi, thời gian vẫn kịp”.
Nội dung thi lần này chủ yếu nằm ở hai quyển sách. La Phi Phi lật sách loạt soạt, mỗi trang chỉ cần lướt mắt vài lần đã thuộc, hiệu suất cực cao.
Lúc này có một người đàn ông cao to lực lưỡng từ cửa bước vào. Người đó nhìn quanh quất, sau khi thấy La Phi Phi và Ngô Bình thì cười khẩy, chỉ tay vào Ngô Bình rồi ngoắc ngoắc ngón tay.
Ngô Bình nhận ra đối phương. Đó là Lưu Thành Võ, một trong những người theo đuổi La Phi Phi, nghe nói từng luyện võ, gia đình cũng giàu có. Có điều La Phi Phi quyết không thay lòng, vẫn đi theo Ngô Bình, ai theo đuổi cũng vô ích.
Ngô Bình bảo La Phi Phi “chăm chỉ ôn bài nhé”, sau đó nhanh chóng bước ra ngoài cửa.
Lưu Thành Võ cao một mét tám mươi bảy, lạnh lùng lên tiếng: “Ngô Bình, sau này tránh xa La Phi Phi một chút đi!”
Ngô Bình đáp: “Anh là ai mà bảo tôi tránh thì tôi phải tránh chứ?”
Lưu Thành Võ cười khẩy: “La Phi Phi đã lấy hai triệu của anh Chu để chữa bệnh cho anh rồi. Bây giờ anh đã không sao, tiền của anh Chu cũng không thể bỏ ra vô ích”.
Ngô Bình hỏi: “Người họ Chu đó đang ở đâu?”
Lưu Thành Võ trả lời: “Anh Chu không ở đây, tuần sau mới về được, anh ấy bảo tôi trông chừng giúp”.
Ngô Bình bảo: “Tự lo cho thân mình trước đi, đừng lo chuyện bao đồng”, nói xong, anh đẩy Lưu Thành Võ ra.