Trương Quân lại đến tháp Vĩnh Hằng để thử xem tư chất hiện tại của mình có thực sự tiến bộ hơn trước hay không. Bởi việc tu luyện của cậu kiếp này rất thuận lợi, vượt xa kiếp trước.
Ngoài ra, cậu cũng muốn biết tư chất hiện tại của bản thân có xứng đáng được tháp Vĩnh Hằng khảo nghiệm hay không, hơn nữa nếu thành công lại còn được thưởng.
Advertisement
Điều quan trọng nhất là cậu sẽ dựa vào kết quả vào tháp lần này để quay lại tiên cung Vĩnh Hằng!
Năm đó, vì cậu lên được tầng thứ năm của tháp nên mới được tiên cung Vĩnh Hằng thu làm đệ tử. Chỉ có người tiến vào được tháp Vĩnh Hằng mới được tiên cung Vĩnh Hằng thu nhận làm đệ tử vô điều kiện, hơn nữa còn là đệ tử chính thức.
Trước Tháp Vĩnh Hằng, tình cờ có một người bị sức mạnh của cánh cổng đánh bật ra xa, để lại một khoảng trống rộng xung quanh. Trong khi những người khác đang do dự, Trương Quân đã nhanh chân chen vào, sải bước về phía cổng tháp.
Advertisement
Thấy có người chen lên trước, vài người tức giận nói: "Sao không xếp hàng?"
Tuy nhiên, họ đã ngậm miệng lại trong giây tiếp theo, bởi vì Trương Quân dễ dàng bước qua cánh cổng, và sau đó tầng thứ chín của tháp Vĩnh Hằng sáng lên!
“Cái gì! Tầng chín! Cậu ta có thể tiến vào tầng chín sao? Cậu ta là tu vi gì, chẳng lẽ là Chân Tiên? Hay là Bán Bộ Đại La?"
Mọi người vô cùng kinh ngạc, cách đó không xa có người vội vàng bay tới tiên cung Vĩnh Hằng, muốn báo cáo chuyện này với Cung chủ!
Có người tiến vào tháp Vĩnh Hằng tầng thứ chín, chuyện này nhất định sẽ gây chấn động Tiên Giới, bởi vì Đạo Tổ Vĩnh Hằng năm đó cũng mới tới tầng thứ chín!
Lúc này, Trương Quân đã lên tới tầng chín của tháp Vĩnh Hằng. Tầng chín được bao quanh bởi ánh sáng màu bạc, có một bóng người cách cậu hơn một nghìn mét, lặng lẽ đứng đó.
Cho dù cách xa hơn nghìn mét, Trương Quân vẫn có thể cảm nhận được khí phách bất khả chiến bại của đối phương. Người này, đến từ một thời đại nào đó trong lịch sử và là một trong những nhân vật mạnh nhất ở thời đại đó! Những người như vậy được gọi là thiên tài hay cao thủ của thế kỷ!
Trương Quân đã từng ở tầng bảy nên cậu biết mình đang đối mặt với một địch thủ mạnh như thế nào. Cậu cất bước đi về phía đối phương, chín trăm bước, một trăm bước, ban đầu áp lực rất nhỏ, nhưng càng đi càng xa, áp lực càng tăng lên.