Ngô Bình: "Có phi thuyền hùng mạnh thế này, phủ Chiến Vương cần phải sợ người khác sao?"
Lam Hân Nguyệt thở dài: "Tuy phi thuyền này mạnh nhưng có yêu cầu cực cao đối với thuyền trưởng. Giống như em có thể tạm thời đảm đương chức vụ thuyền trưởng, nhưng sẽ không phát huy được đến một phần mười sức mạnh của thuyền. Phụ vương thì khác, nếu ông ấy còn, ông ấy hoàn toàn có thể phát huy được một trăm phần trăm uy lực của phi thuyền".
Advertisement
Ngô Bình: "Thiết kế của phi thuyền này có vấn đề".
Advertisement
Lam Hân Nguyệt: "Trên thế gian này không có gì hoàn hảo. Thật ra chiếc chiến thuyền này là vật thượng cổ, có ba cấp độ trạng thái chiến đấu. Năm xưa phụ vương của em đạt được đến cấp trung, còn như em thì e rằng đến cấp thấp cũng không đạt được".
Ngô Bình: "Ồ, vậy còn một trạng thái chiến đấu cấp cao đúng không?"
Lam Hân Nguyệt gật đầu: "Vâng, nếu ở trạng thái cấp cao thì phi thuyền sẽ biến đổi hình dáng. Nhưng yêu cầu của nó với thuyền trưởng rất cao, đến bây giờ vẫn chưa có ai làm được".
Ngô Bình: "Anh thử nhé?"
Lam Hân Nguyệt cười nói: "Anh là thiên kiêu, chắc chắn sẽ không kém hơn phụ vương của em".
Ngô Bình hoá thành người khổng lồ cao trăm mét, ngồi vào ghế điều khiển. Bỗng chốc đại trận được kích hoạt, vô số tia sáng tiến vào người anh, liên kết với Thần anh của anh.
Mới đầu có mấy nghìn tia sáng, sau khi xác nhận Ngô Bình không sao đồng thời có thể chịu đựng được liên kết thì lại có mấy chục nghìn tia sáng xuất hiện, kết nối với Thần anh.
Ngô Bình vẫn cảm thấy bình thường, sau cùng thì có hàng triệu tia sáng xuyên vào, thành lập liên kết chặt chẽ với Thần anh của anh.
Bỗng chốc, anh cảm thấy như mình trở thành phi thuyền, chiến thuyền chính là anh. Bây giờ tầm nhìn của phi thuyền chính là tầm nhìn của anh, mọi thứ trên phi thuyền anh đều kiểm soát được một cách tự nhiên.
Trung tâm của phi thuyền là một trận pháp cấp Đại La, trận pháp bây giờ đã được anh kiểm soát, nhờ trận pháp, thần niệm của anh được phóng đại lên hàng trăm hàng nghìn lần.