Ngô Bình: "Thưa bác, con đã chuẩn bị xong rồi. Sau này bác cứ gọi con là Huyền Bình đi ạ".
Thượng Quan Tề Sinh cười đáp: "Được, Huyền Bình, chúng ta đi thôi, đã có rất nhiều người tới rồi".
Ba người rời khỏi đỉnh núi, bay tới một quảng trường cực rộng. Quảng trường này chính là nơi Huyền Hoàng Môn tổ chức những sự kiện trọng đại, bây giờ dùng để tổ chức cuộc thi Y Đạo.
Advertisement
Xung quanh quảng trường sắp xếp rất nhiều chỗ ngồi, có chỗ lơ lửng trên không, có chỗ đặt trên mặt đất. Những chỗ ngồi đặt trên mặt đất đều dành cho những trưởng lão và đệ tử bình thường.
Là đệ nhất Tiên y, chỗ ngồi của Thượng Quan Tề Sinh được đặt ở vị trí thứ hai phía bên trái, bên cạnh chỗ ngồi chủ của Hoàng Đình. Bên phải chỗ ngồi của Huyền Hoàng chưởng môn là chỗ ngồi của chủ của Huyền Môn và những nhân vật nòng cốt trong những môn khác.
Advertisement
Ngô Bình nhìn xung quanh, ở quảng trường đã tụ tập hàng chục nghìn người, đông đen, hơn nữa người ta vẫn không ngừng kéo đến.
Anh không kìm được hỏi: "Linh Nhi, rốt cuộc Huyền Hoàng Môn có bao nhiêu đệ tử?"
Thượng Quan Linh Nhi trả lời: "Đệ tử của Hoàng Đình không nhiều, tầm mười nghìn người. Đệ tử Huyền Môn thì khá nhiều, tổng cộng không dưới bảy tám mươi nghìn. Còn có mấy nghìn trưởng lão và hàng triệu tạp dịch nữa".
Ngô Bình: "Hoàng Đình là y đạo, bên Huyền Môn hình như là chuyên về trận pháp phải không?"
Thượng Quan Linh Nhi đáp: "Vâng, công pháp của Huyền Môn rất đặc biệt, sở trường là bày bố trận pháp, đồng thời cũng rất giỏi về bùa chú".
Thượng Quan Tề Sinh vừa xuất hiện, mọi người đã bàn tán sôi nổi.
"Đệ nhất Tiên y xuất hiện rồi, người bên cạnh ông ấy là ai vậy?"
"Anh vẫn chưa biết gì à? Anh ấy là con rể của Tiên y Thượng Quan, chồng của Thượng Quan Linh Nhi đấy".
"Cái gì? Thượng Quan Linh Nhi có chồng rồi á? Chuyện từ lúc nào vậy? Chẳng phải đều nói là cô ấy sắp gả cho Thạch Thanh à?"
"Thì vậy đấy, nên chúng ta mới bất ngờ này. Đệ nhất Tiên y bỗng nhiên nói như vậy chắc là nắm vào cuộc thi Y Đạo. Dù sao với thân phận là con rể của ông ấy, anh ấy cũng có tư cách tham gia thi".
"Lọt vào mắt xanh của đệ nhất Tiên y thì chắc là y thuật cũng đỉnh lắm", có người nói.
Tới chỗ ngồi của mình, Thượng Quan Tề Sinh chắp tay bái Huyền Hoàng môn chủ: "Bái kiến môn chủ!"
Huyền Hoàng môn chủ là một người đàn ông trung niên, mặc một bộ trường bào màu đen tuyền, tay cầm một cây phất trần, thắt lưng đeo ngọc như ý, sau lưng có mười người cầm nghi trượng. Ông ta gật đầu: "Thượng Quan Tiên y không cần đa lễ".
Thượng Quan Tề Sinh nói: “Môn chủ, đây là Trương Tiểu Bình - con rể của tôi. Tiểu Bình, con chào chưởng môn đi”.
Ngô Bình cũng bước tới rồi chắp tay hành lễ: “Trương Tiểu Bình tham kiến chưởng môn Huyền Hoàng”.
Chưởng môn Huyền Hoàng gật đầu: “Tốt, đúng là tuổi trẻ tài cao”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!