Hỉ Bảo bây giờ đã trông giống một chàng trai mười bảy tuổi, hoàn toàn không giống một đứa con nít tí nào. Cậu cười nói: "Vâng thưa mẹ Đường, con lại đột phá rồi, bây giờ chắc con đã có thể đánh thắng bố rồi".
Đường Tử Di nhoẻn miệng cười: "Con muốn đánh bố con à? Cẩn thận đánh không lại, ngược lại còn bị ăn đòn".
Hỉ Bảo nhếch miệng cười: "Đánh không lại cũng không sao ạ, con lại tiếp tục tu luyện".
Advertisement
Sau đó cậu nhìn bụng dưới của Đường Tử Di, vui mừng reo lên: "Mẹ Đường, mẹ có em bé rồi hả?"
Đường Tử Di mỉm cười: "Đúng vậy, mấy tháng nữa là mẹ sinh rồi".
Advertisement
Hỉ Bảo vui đến nỗi nhảy cẫng lên: "Tốt quá đi thôi! Sau này có người chơi với con rồi".
Cậu bé vẫn là trẻ con, áp lỗ tai vào bụng để nghe, kết quả bị nhóc con trong bụng đạp cho một phát, Hỉ Bảo "úi" một tiếng sau đó cười ha hả: "Mẹ Đường, em gái mạnh mẽ quá à".
Đường Tử Di nói: "Hỉ Bảo, sau này em gái ra đời, con làm anh trai phải bảo vệ em gái thật tốt nhé".
Hỉ Bảo gật đầu thật mạnh: "Đương nhiên rồi ạ, ai dám ăn hiếp em gái của con, con đánh chết nó!"
Hai mẹ con nói chuyện một hồi rồi Đường Tử Di dẫn Hỉ Bảo đi thăm hỏi nữ đế Linh Hy.
Mấy ngày nay nữ đế Linh Hy luôn bế quan tĩnh tu, gần đây mới xuất quan. Thấy Đường Tử Di tới, cô ấy vội ra đón: "Em Tử Di, chị đang định tới thăm em đây chứ".
Đường Tử Di cười đáp: "Chị Linh Hy, chị vẫn luôn bế quan, lúc Huyền Bình đi có để lại ít trà Thanh Lộ, em mang đến một ít cho chị thưởng thức".
Nữ đế Linh Hy: "Cảm ơn em".
Hai cô gái ngồi thưởng trà, Hỉ Bảo ngồi không yên nên chạy ra vườn hoa tìm năm con thuồng luồng nhỏ chơi.
Năm con thuồng luồng đều đã lớn đến mười mấy mét, cũng rất nghịch ngợm. Nhìn thấy Hỉ Bảo xuất hiện, bọn nó đều hoảng loạn bỏ chạy, nhưng chẳng mấy chốc Hỉ Bảo đã tóm được một con lại.
Hỉ Bảo đánh con thuồng luồng đó mấy cái, quát nó: "Mày chạy cái gì, tao có đánh mày đâu".
Đúng lúc này, cậu nhìn thấy một đạo độn quang bay lướt qua trên không, tốc độ cực kỳ nhanh. Nhưng bay ngang qua thì bay thôi, thế mà đối phương lại hỗn xược dùng thần niệm quét phía bên dưới, khiến người ta khó chịu.
Hỉ Bảo thả con thuồng luồng ra, tức giận quát: "Đồ không biết phép lịch sự kia, xuống đây cho tôi!"
Cậu giơ tay chộp lên trời, độn quang kia bỗng nổ tung, sau đó một bóng người rơi từ trên trời xuống, rơi tõm xuống hồ nước gần đó.