Tô Phi: "Cậu hiểu như vậy cũng được. Hoang Cổ Giới là thế giới Thánh Hoàng thượng cổ khai mở, nó là một thế giới cao cấp hơn cả Tiên Giới. Thật ra cậu có thể đi cùng mình tới Hoang Cổ Giới, với tố chất của cậu, chỉ cần tu luyện một thời gian ở đó thì sẽ trở thành bá chủ của Hoang Cổ Giới".
Ngô Bình lắc đầu: "Tạm thời mình không đi được, có thời gian thì mình sẽ đi tìm cậu".
Tô Phi cười: "Cũng được. Trước khi đi, mình tặng cho cậu một tạo hoá".
Advertisement
Cô ấy bỗng ôm Ngô Bình, miệng đối miệng truyền một đốm sáng vào miệng anh, Ngô Bình trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy môi mình mát lạnh, sau đó là một luồng năng lượng huyền diệu chảy vào đan điền. Chưa kịp phản ứng lại thì Tô Phi đã đẩy anh ra, cười nói: "Cậu cố gắng tu luyện nhé, hy vọng chúng ta còn có ngày gặp lại".
Nói xong, Tô Phi hoá thành một đạo cầu vồng, bay vút đi. Lúc Ngô Bình đuổi theo đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa, không khỏi nghĩ ngợi.
Advertisement
Anh cảm nhận trong đan điền, nguồn năng lượng huyền diệu đó đã ngấm vào Đạo Thổ của anh, trở thành một phần của Đạo Thổ. Ngay sau đó, Đạo Thụ xảy ra biến hoá kịch liệt, nó bắt đầu lớn nhanh như thổi, cuối cùng kết ra một quả màu vàng kim ở cành cây thứ năm, to như trái đào.
Nguyên thần của anh lập tức chạy lại, hái quả xuống rồi ăn mất. Bất chợt, nguyên thần như bị say rượu, loạng choạng, vội trở về Âm Dương Thiên Cung.
Nguyên thần say thì đương nhiên Ngô Bình cũng say, anh đi không vững, chợt được một người đỡ lấy, quay đầu nhìn thấy là Liễu Y Y. Liễu Y Y quan tâm hỏi: "Bác sĩ Ngô, anh sao vậy?"
Ngô Bình xua tay nói: "Không sao, anh về phòng nằm một chút".
Không thể nào khống chế được thân thể nên anh chỉ có thể về phòng nghỉ. Phòng nghỉ này rất xa hoa, là do đích thân viện trưởng tìm người tới thiết kế trang trí, mục đích chính là để Ngô Bình nghỉ ngơi cho tốt.
Anh vừa nằm xuống đã cảm thấy đan điền nóng hầm hập, bất giác giơ tay kéo Liễu Y Y đang rót nước cho mình.
Liễu Y Y đỏ mặt: "Bác sĩ Ngô, anh sao vậy?"
Ngô Bình xấu hổ, trong lòng thầm nói Tô Phi cho mình ăn thứ gì vậy? Sao lại sinh ra cảm giác mãnh liệt thế này? Hơn nữa, cảm giác này thật ra là do nguyên thần sản sinh ra, cơ thể anh chỉ chịu ảnh hưởng thôi.
Lúc này, có người gõ cửa, Liễu Y Y mở cửa, người đi vào là Tử Phi. Cô ấy nhìn thấy Ngô Bình thì cười nói: "Quả nhiên là anh".
Ngô Bình gượng ngồi dậy, nói: "Cô Tử Phi, sao cô lại đến đây?"
Tử Phi: "Nghe nói anh là thần y ở đây nên qua xem thử".
Thật ra lần trước gây chuyện ở phủ Tổng đốc anh đã nhìn thấy Tử Phi rồi, nhưng Tử Phi chỉ gặp anh với thân phận là Ngô Bình thôi, không biết anh chính là Lý Huyền Bình, thế nên lúc đó hai người không nói chuyện với nhau.
Ngô Bình: "Mời ngồi. Y Y, pha trà cho cô Tử Phi".
Bên cạnh chính là trà, Liễu Y Y vội đi pha trà.
Tử Phi: "Không cần đâu, tôi nói vài câu rồi đi ngay, cảm ơn Thiên Nhất Thần Đan mà anh đã cho tôi, nó đã giúp tôi rất nhiều".
Ngô Bình: "Cô Tử Phi tu hành ở môn phái nào?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!