Trương Dương c*̃ng đứng dậy, thoáng thở hắt ra một hơi. Bệnh tình ông lão thật ra cũng không phức tạp, chỉ là trúng độc sau đó dẫn phát ra bệnh tim, cũng may bên người có mang loại thuốc rất tốt, người nhà cho uống thuốc, bằng không thì phỏng chừng đã sớm mất mạng. Hơn nữa anh chàng kia xử lý rất tốt, sau khi bệnh tim ông lão đột phát thì quả thực không thích hợp bị lôi kéo lộn xộn, trước đó nếu là có người đỡ ông ta dậy, hoặc là tìm thứ gì cáng lên thì cũng có khả năng xuất hiện chuyện không ngờ khác, không chờ được Trương Dương đến cứu. Bất kể nói thế nào, hiện tại kết quả là tốt đẹp, Trương Dương tuy rằng không thể giúp ông lão giải độc hoàn toàn nhưng ít ra cũng kiểm soát được, bước tiếp theo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Xe cứu thương đã đến trước cửa, trên xe các y bác sĩ cũng đều chạy xuống.
- Tiểu Dũng!
Đang chuẩn bị nghênh tiếp bác sĩ thì anh chàng kia bỗng nhiên quay đầu lại, trên mặt còn mang theo một vẻ mừng rỡ như điên. Ông lão nằm trên mặt đất đã mở mắt ra, vừa nãy người lên tiếng gọi anh ta chính là ông lão này, tuy rằng thanh âm rất nhỏ nhưng xung quanh lúc này rất yên tĩnh, tất cả mọi người đều nghe được.
- Có con đây, ông nội, ông cảm giác thế nào rồi ạ?
Anh chàng vội vàng ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng nâng ông lão lên, rất cẩn thận hỏi một câu.
- Phù, dìu ông lên!
Ông lão gian nan phun ra vài chữ, anh chàng lại lộ ra chút do dự, ngẩng đầu nhìn Trương Dương. Trương Dương thì lại nhẹ nhàng gật đầu với anh ta một cái, bệnh tình của ông lão đã được hắn kiểm soát, lúc này sẽ đứng lên sẽ không có trở ngại gì nữa nên c*̃ng không cần thiết để ông lão tuổi cao như vậy nằm mãi trên mặt đất.
- Được rồi, chậm thôi ông ạ!
Thấy Trương Dương gật đầu, anh chàng kia lập tức nhẹ nhàng nâng ông lão lên, biểu hiện vừa nãy của Trương Dương cùng với việc ông lão đã tỉnh khiến mọi người thừa nhận thân phận bác sĩ của hắn. Không chỉ là bác sĩ, còn là một bác sĩ rất lợi hại. Bác sĩ đã đến, nhìn thấy bộ dạng của bọn họ thì thoáng nhíu mày nhưng vẫn tiến hành kiểm tra cho ông lão, để ông nằm lên cáng cứu thương trên xe.
- Bên trong cơ thể ông ấy chính là độc dược hoa Thiết Hải Đường, loại độc chất này bình thường không có tác dụng gì chí mạng, nhưng sẽ kích phát tim đập nhanh, mạch đập yếu đi, nếu là người bệnh tim mà trúng phải loại độc chất này thì sẽ vô cùng nguy hiểm!
Trương Dương đột nhiên nói với anh chàng kia một câu, anh ta hơi sững sờ rồi quay đầu lại kinh ngạc nhìn Trương Dương. Anh chàng là người thông minh, ý tứ trong lời nói của Trương Dương anh ta rất rõ ràng, loại độc chất này đối với người bình thường nguy hại không lớn, người có sức miễn dịch cao thậm chí có thể tự lành, nhưng đối với người có bệnh tim mà nói, nó không khác gì loại độc dược đỉnh cấp Hạc đỉnh hồng. Thực sự là nếu như vậy, ông lão lần này trúng độc có vẻ hơi kỳ lạ, ngay cả Trương Dương cũng có thể nhìn ra được vấn đề, anh ta không thể nào không biết.
- Ơn lớn của tiên sinh, Tần Dũng xin ghi nhớ, không biết tiên sinh có thời gian cùng chúng tôi vào bệnh viện một chuyến hay không?
Anh chàng cung kính khom người nói với Trương Dương một câu, anh ta đối với Trương Dương cũng không còn hoài nghi, nếu không đúng bệnh thì ông nội của anh ta c*̃ng không thể nào trực tiếp tỉnh lại.
- Bệnh viện thì thôi tôi không đi nữa, lúc giải độc bảo họ cẩn thận một chút, độc hoa Thiết đường dùng thuốc giải độc bình thường cũng có thể thanh trừ đi, chú ý quan sát ông lão, nếu là có biểu hiện gì khác thì cứ liên hệ với tôi!
Trương Dương khẽ lắc đầu nhưng vẫn đem số điện thoại di động của mình cho anh chàng này, phòng ngừa xuất hiện điều gì khác bất ngờ, cứu người phải cứu đến nơi luôn là phong cách của hắn.
Thiết Hải Đường hay còn gọi là Hổ thích mai, là một loại thực vật lưỡng tính, vốn có nguồn gốc từ khu vực nhiệt đới màu mỡ đặc thù ở châu Phi. Thiết Hải Đường là loài độc vật, có thể nói toàn thân đều có độc, trong đó độc tính lớn nhất chính là nhựa của nó, có k*ch th*ch mạnh đối với da dẻ, nếu là ăn uống phải còn có thể khiến cho buồn nôn, váng đầu, nôn mửa các loại triệu chứng, nghiêm trọng hơn thậm chí sẽ gây tử vong. Hoa Thiết Hải Đường rất đẹp nhưng mùi lại rất khó ngửi, vị lão tiên sinh này trúng phải chính là độc hoa Thiết Hải Đường, nói như vậy là để thấy loại độc vật có mùi vị gay mũi này rất khó khiến người ta trực tiếp trúng chiêu, ông lão này nếu như không phải là mình không cẩn thận thì chuyện kia liền phức tạp hơn rất nhiều, rất có thể là do có người làm. Biết ông ta có bệnh tim mới cố ý hạ loại độc từ hoa này, như vậy cuối cùng xảy ra vấn đề thì c*̃ng như là bệnh tim đột phát, không ai sẽ nghĩ tới nguyên do khác. c*̃ng chính vì như thế, Trương Dương không muốn cùng anh chàng kia đi bệnh viện, hắn chỉ là một bác sĩ, cứu người rồi là được, sự việc loại này rất phức tạp nên hoặc là giao cho cảnh sát, hoặc là để chính bọn họ xử lý. Ngược lại điều hắn nên nói, đều đã nói qua, nên làm cũng đều đã làm rồi. Xe cứu thương nhanh chóng rời khỏi, người bên cạnh ông lão cũng đều theo xe cứu thương đi rồi, khác trọ cùng nhân viên làm việc trong khách sạn cũng chầm chậm tản ra, cổng khách sạn lại khôi phục dáng vẻ bình thường.
- Trương Dương, lợi hại thật!
Tô Triển Đào tựa bên Trương Dương, trực tiếp giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ rất bội phục nhìn hắn. Một bên là Ngô Thắng, trên mặt c*̃ng mang theo vẻ rất mực kinh ngạc, nhìn chằm chằm Trương Dương, không biết là đang nghĩ cái gì nữa. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
- Ông ta cũng không phải mắc bệnh gì nặng, nếu không trúng độc thì c*̃ng sẽ không xuất hiện chuyện bất ngờ này, đi thôi, chúng ta trở lại nghỉ ngơi!
Trương Dương mỉm cười lắc đầu một cái, trải qua chuyện rắc rối như thế, bọn họ đều cảm giác càng mệt mỏi hơn, tất cả đều tiến vào phòng đã thuê. Từ giờ đến tối còn có chút thời gian, hai người ai nấy trở về phòng ngủ, Ngô Thắng thì lại chính mình ngược về khu chợ, mấy cửa tiệm của Tô Triển Đào vẫn còn cần anh ta tới trông nom. Ngủ nghê hai tiếng, sau khi đứng lên Trương Dương cảm giác tinh thần hồi phục rất nhiều, hôm nay hắn giúp ông lão kia chữa bệnh cũng không dùng mất bao nhiêu nội kình, bây giờ thì toàn bộ đều đã khôi phục. Dù sao chỉ là trúng độc bình thường, nếu không có mối nguy hiểm bệnh tim, cũng sẽ không biến thành như vậy. Gõ cửa phòng Tô Triển Đào thì anh chàng này còn đang ngủ, bị Trương Dương mơ mơ màng màng kêu dậy mới đi rửa mặt, Tô Triển Đào lái xe suốt dọc đường, so với Trương Dương càng mệt, cũng là cần ngủ nhiều hơn một chút. Rửa mặt xong xuôi, hai người cùng nhau xuống lầu, nếu không phải đã đến giờ cơm tối, Trương Dương cũng sẽ không gọi anh ta, lúc này mà ngủ tiếp rất có thể sẽ trực tiếp ngủ thẳng đến 12 giờ, làm như vậy thì đồng hồ sinh học sẽ biến loạn về thời gian, hơn nữa đối với cơ thể cũng không tốt.
- Tiên sinh, chào ngài!
Mới ra thang máy, xa xa liền thấy có anh chàng mặc áo sơmi màu trắng, dáng vẻ rất khôi ngô nghênh đón, quay về Trương Dương trước tiên là khom người hành lễ, còn có vẻ rất cung kính.
- Anh là…?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!