*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đi ra bên ngoài
Chu Hoàng Lâm tê liệt ngồi ở trên ghế hơi không cam lòng nói: “Lâm Mạc Huy hẳn là có làm ăn qua lại với tổng giám đốc Ngọc... đốc Tiết xua tay: "Không nghề của ngài Huy không giống với tập đoàn Vân Hải của chúng ta chút nào. “Tôi nói thật với hai người, ngài Huy là bạn rất thân của tổng giám đốc Ngọc
Vương trợn tròn hai mắt nhìn: “Không thể “Sao tổng giám đốc Ngọc có thể có một người bạn là nam chứ?"
Tất cả mọi người ở trong thành phố Hải Tân đều biết Tổng Lan Ngọc là một người đẹp lạnh lùng, hoàn toàn không dây dưa với bất kỳ người đàn ông nào!
Giám đốc Tiết nhún vai: “Tôi cũng không biết." “Được rồi, đừng nói nhiều “Tổng giám đốc Ngọc bảo tôi đi lấy hai chai Ranee-Conti nên hai người đừng làm chậm trễ việc của
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Giám đốc Tiết bỏ chạy, đám người ở trong phòng nhìn nhau, tất cả đều chìm vào sự im lặng chết chóc.
Nếu như nói trước đó trong lòng họ còn cảm thấy may mắn, cảm thấy Lâm Mạc Huy chỉ dính vào nhà họ Hứa mà thôi.
Bây giờ rốt cuộc họ cũng biết Lâm Mạc Huy hoàn toàn không đơn giản
Trong bầu không khí im lặng điện thoại của Vương Lỗi đột nhiên vang lên.
Anh ta nghe điện thoại, bên kia lập tức truyền đến một giọng nói lo âu: đã xảy ra chuyện rồi, bọn em bị người ta đánh.
Vương Lôi trợn tròn hai mắt, tức giận nói: "Đã xảy ra chuyện “Ai con mẹ nó to gan như vậy dám đánh người của Vương gi?
Lõi tôi, tôi "
Anh ta còn chưa dứt lời thì đầu dây bên kia điện thoại truyền tới giọng nói lạnh như băng: “Là tôi đây!” “Thế nào, anh không phục sao?”
Vương Lỗi hơi sửng sốt, anh ta cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, “Anh. Anh là ai?"
Người ở đầu dây bên kia cười giễu: “Anh Hổ ở phố nam! Vương Lỗi khẽ run, điện thoại rơi thẳng xuống mặt bàn, sơ đến nỗi suýt nữa đái ra quân.
Một lúc sau anh ta hoảng hốt cầm điện thoại di động lên: “Hổ. anh Hồ, ngài... Sao ngài lại tới đây?” “Ôi chao, mấy người anh em của tôi sao lại làm mất lòng ngài rồi?” “Ngài cứ tùy tiện dạy dỗ, không cần phải nể mặt tôi đâu. “Ông Hổ nếu như có chỗ nào không phải thì tôi xin lỗi ngài trước" “Đợi ngày mai, tôi... Tôi sẽ tự mình đến nhà xin lỗi, ngài rộng lượng tuyệt đối đừng nên tức giận.
Tất cả mọi người ở xung quanh đều ngây ngẩn cả người, Vương Lỗi sao lại bị dọa đến nỗi có dáng vẻ như vậy chứ? Vừa rồi không phải còn đang diễu võ giương oai sao?
Giọng nói của ông Hổ lạnh lùng: “Đến nhà xin lỗi thì không “Nhóm mấy người anh em kia của anh không làm mất lòng
Vương Lỗi sững sờ: "Vậy... Vậy tôi làm mất lòng ông Hổ chỗ nào sao?" “Ông Hồ, tôi... Tôi thật sự không biết nên ngài có thể nhắc nhở tôi một chút không, như vậy tôi cũng sẽ biết được mình sai