Ông không khỏi sửng sốt, đây là phòng của cậu Van cơ mà. Từ nhỏ đến lớn, cậu Vạn vẫn luôn chỉ mặc quần áo nam, cô ta rất hận người khác nói cô ta là con gái, càng không thể nào để đồ nữ ở trong phòng mình. Bây giờ là tình huống gì đây? Tại sao lại có mấy món đồ thuộc về con gái ở trong phòng của cô cơ chứ?
Khi vẫn còn đang kinh ngạc, đột nhiên Vạn Vĩnh Quân phát hiện môi của cậu Vạn có hơi đỏ lên. Hơn nữa, lông mày của con bé như thể vừa được điểm tô lại. Nhưng mà, từ trước tới giờ con bé chưa bao giờ trang điểm mà?
Vạn Vĩnh Quân trợn to hai mắt: “Con... Con đánh son sao?”
Sắc mặt của công tử Vạn nhất thời biến đổi: “Hả? Không...
Không có ạ...”
Nói xong, cô ta vội vàng lấy tay lau lau môi mình. Nhìn thấy cảnh tượng này, Vạn Vĩnh Quân giật mình, ông không nhịn được
mỉm cười.
Ông đứng lên: “Được rồi, bố đã biết đáp án rồi. Con cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Nói xong, Vạn Vĩnh Quân đi thẳng ra ngoài. Cậu Vạn hoàn toàn mờ mịt, cô không biết đây rốt cuộc là tình huống gì.
Vạn Vĩnh Quân đi ra tới cửa, bèn kéo một người làm đến trong góc, thấp giọng nói: “Gần đây Quốc Thắng có hành vi nào kỳ quái không?”
Cô người làm đó vội vàng nói: “Ông chủ, cậu Vạn vừa mới về là đã tìm tôi hỏi mấy bộ quần áo. Còn nữa, cô ấy... cô ấy còn hỏi tôi, muốn trang điểm thì nên làm thế nào? Trước đây tôi... tôi chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy.”
Vạn Vĩnh Quân trực tiếp cười lên, ông đã biết tỏng đáp án rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!