Ông Cụ Vạn nói: “Nếu không thì sao, con nghĩ vì sao Nam Bá Lộc lại chọn cậu ấy làm người thừa kế đây? Chẳng lẽ con thực sự cho rằng Nam Bá Lộc là kẻ ngốc à?”
Vạn Vĩnh Quân liên tục cảm khái: “Đúng là không đơn giản, thật sự là không đơn giản! Nam Bá Lộc này đúng là đã nhặt được bảo vật rồi mà!”
Ông cụ Bạn cười cười, đột nhiên nói: “Đúng rồi, bố thấy hình như Quốc Thắng cũng cho rằng cậu ấy rất được”
Vạn Vĩnh Quân nghe nói như vậy, tinh thần lập tức tỉnh táo: “Bố, con có chuyện này muốn nói với bố. Nhiều năm như vậy, Quốc Thắng chưa bao giờ có cảm tình với bất kỳ một người đàn ông nào cả. Con cảm giác, hẳn là con bé thích Lâm Mạc Huy”
“Bố à, Lâm Mạc Huy này mặc dù gia thế không được tốt lắm, nhưng mà dựa vào năng lực của cậu ấy, muốn trở thành con rể của nhà họ Vạn chúng ta, con cảm thấy hoàn toàn có khả năng!”.
Ông cụ Vạn cũng gật đầu: “Bố cũng nghĩ vậy. Trong đám con em thể gia này, không có bất kỳ ai có thể sánh được với cậu ấy. Hơn nữa, đàn ông có thể khiến cho Quốc Thắng yêu mến cũng không nhiều. Nếu như có thể để cậu ấy tiến vào cửa nhà
họ Vạn chúng ta, nói không chừng lại là phúc duyên của nhà họ Vạn chúng ta đấy chứ!”
“Cũng không biết ý của cậu ấy thế nào?”
Sắc mặt Vạn Vĩnh Quân có chút xấu hổ, thấp giọng nói: “Bố, theo thông tin mà con được biết thì cậu ấy đã cưới vợ rồi. Hơn nữa, cậu ấy còn là con rể tới nhà vợ ở rể nữa ạ.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!