Về đến Vân Trung, gặp được Đạo vương trăm thắng Trương Viễn Linh, được ông ta xem trọng, sau này nhanh chóng một bước lên mây mới có được một Trương Tuấn Toàn như bây giờ.
Về phần Trương Vân Hoà, trong những năm bị bọn buôn người bắt cóc đã phải chịu bao nhiêu vất vả khổ cực.
Những điều đó đã nuôi dưỡng cô ta trở thành một người lòng dạ vô cùng độc ác nham hiểm. Trong những năm bị bắt cóc lừa bán, việc cô ta phải làm nhiều nhất là đi bán hoa kiếm tiền, do bọn bắt cóc bắt ép cô ta.
Xem đến đây, Lâm Mạc Huy cuối cùng đã hiểu rõ vì sao Trúc Diệp Kỳ lại tha cho mình. Cô ta hoàn toàn không phải là do cảm kích Lâm Mạc Huy đã tha cho mình một lần. Nguyên nhân thật sự thúc đẩy ảnh hưởng đến cô ta chính là cô gái
nhỏ “bán hoa” ở đằng sau kia. Hay là cô ta đã nhìn thấy hình bóng của chính bản thân mình năm đó trên người cô gái nhỏ kia nhỉ!
“Đều là những con người đáng thương!” Xem tài liệu của Trương Tuấn Toàn và Trúc Diệp Kỳ xong, Lâm Mạc Huy không khởi thở dài.
Cậu Vạn ngồi bên cạnh, hai tay chống cằm yên tĩnh nhìn Lâm Mạc Huy. Nếu như đổi lại là trước đây, cô ta nhất định sẽ phản bác lại vài câu. Nhưng mà bây giờ cô ta chỉ có bội phục tấm lòng cao cả nhân hậu thương người của Lâm Mạc Huy mà thôi.
Sau hai ngày, cuối cùng hai người cũng đã đến được thành phố thuộc tỉnh Nam Định rồi, thành phố Nam Định. Đến đây, cảm xúc của Cậu Vạn cũng đã tốt hơn nhiều, dù sao đi nữa cô ta cũng đã về nhà mình rồi.
“Anh Mạc Huy, nhà của tôi ở ngay phía trước rồi, không còn xa nữa”
Cậu Vạn phấn khích chỉ chỉ phương hướng, trong hai ngày này cách cô ta gọi anh từ thần y Mạc Huy đổi thành anh Mạc Huy rồi.
Bây giờ cô ta đã trở lại với dáng vẻ ban đầu, khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo như thường ngày giờ đây tràn ngập ý cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!