Vạn Vĩnh Quân nói xong, hốc mắt lại đỏ lên lần nữa, trong lòng ông ta thật sự rất khó chịu.
Vạn Thành Phong ở bên cạnh nói mấy câu tự trách, thấy Vạn Vĩnh Quân không căm hận mình nhiều lắm, ông ta thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tiếp đó, Vạn Thành Phong chạy đến bên kia làm bộ rót nước cho Vạn Vĩnh Quân. Trên thực tế, ông ta đã lặng lẽ thả một ít cổ không hình ở trong tay áo vào trong nước.
Vạn Vĩnh Quân không hề nghi ngờ ông ta, nâng tách trà lên trực tiếp uống mấy ngụm.
Vạn Thành Phong ở bên cạnh nhìn tất cả những thứ này, trong lòng không ngừng mừng như điên.
"Ba ngày! Chỉ cần ba ngày nữa thôi, nhà họ Vạn sẽ hoàn toàn thuộc về mình!"
Trong lòng Vạn Thành Phong âm thầm gào thét.
Mà lúc này ở trên một con đường quốc lộ vắng vẻ, Lâm Mạc Huy và Cậu Vạn đổi xe, đang lái ở trên đường.
Bởi vì không thể tăng tốc cho nên hơn nửa ngày mà hai người mới lái ra khỏi khu vực Tô Vân.
Dựa theo tốc độ này, nếu hai người muốn chạy tới tỉnh Nam Định, có lẽ phải mất ít nhất hai ngày.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!