Lâm Mạc Huy cười lạnh một tiếng: "Xem ra lỗ tại của ông Vạn quả thật không tốt nhỉ. "Được, nếu ông đã muốn nghe, vậy thì tôi cũng không ngại nói thêm lần nữa!" "Tôi nói ông cậy già lên mặt, bản thân không có chút bản lĩnh gì, chỉ biết ỷ vào thế lực của gia tộc mà ức hiếp người trẻ vãn bối, quả đúng là nỗi nhục của nhà họ Vạn!" "Loại người như ông, còn sống sót thì chính là trò đáng cười nhất trên đời này! Đã nghe rõ chưa?"
Lâm Mạc Huy nói ra lời này, ngay lập tức đã khiến cho không ít người ở đây cười vang lên.
Lời này dùng để mắng người quả thật quá độc ác rồi.
Vạn Thành Phong suýt chút nữa đã bị tức chết ngay tại chỗ, ông ta chỉ vào Lâm Mạc Huy, tức giận rống lên: "Tên họ Lâm kia, cậu... cậu dám nhục mạ tôi như vậy!" "Tôi... Vạn Thành Phong tôi, hôm nay đấu với cậu không chết không ngừng!"
Lâm Mạc Huy cười nhạo một tiếng: "Không chết không ngừng? Hừ, ông xứng không?" "Loại rác rưởi chỉ biết ỷ vào thế lực gia tộc mà đi ức hiếp hậu bối như ông, ông xứng đầu với tôi không chết không ngừng à?"
Vạn Thành Phong gần như đã sắp sửa tức đến điện lên, ông ta cậy có thể lực gia tộc, cho dù đi đến đâu thì người khác cũng đều cung kính với ông ta. Ông ta nằm mơ cũng không ngờ rằng, bản thân đến nơi này, đầu tiên là bị Hỏa Hoa đánh bị thương, sau đó lại bị Lâm Mạc Huy nhục mạ trước đám đông như thế này.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Đây quả thật là sự nhục nhã mà từ trước đến nay ông ta chưa từng phải trải qua. Ông ta nằm chặt hai tay, muốn xông lên ra tay liều mạng với Lâm Mạc Huy thì lại bị cao thủ của gia tộc ở bên cạnh kéo lại. "Ông hai, tuyệt đối đừng kích động!" "Ở đây có nhiều người đang nhìn như thế, nếu ông ra tay với một vãn bối, việc này truyền ra ngoài thì danh tiếng nhà họ Vạn liền sụp đổ mất!"
Cao thủ bên cạnh thấp giọng nói.
Lúc này, cậu Vạn cũng trầm giọng lên tiếng: "Ông hai, ông cụ ở nhà đã dặn rồi, chúng ta ra ngoài làm việc là đại diện cho bộ mặt của nhà họ Vạn" "Nếu ông đích thân ra tay ức hiếp một hậu bối, việc này để ngài ấy biết được thì chỉ sợ sẽ không phải trừng phạt đơn giản như thế nữa đâu!"
Vạn Thành Phong suýt chút nữa không thở được mà ngất đi, nhưng cuối cùng ông ta vẫn không dám xuống dưới liều mạng với Lâm Mạc Huy.
Gia quy của nhà họ Vạn rất nghiêm khắc, nếu ông ta thật sự ở trước mặt nhiều người thế này đánh chết một hậu bối, sau khi trở về, chỉ sợ khó tránh khỏi bị trừng phạt Ông ta nhìn chằm chằm Lâm Mạc Huy, âm thanh lạnh lẽo cất lên: "Tên họ Lâm kia, tôi không đấu võ miệng với cậu nữa." "Nếu cậu đã nói thuốc của Vĩnh Xuân Đường là đồ bỏ đi, vậy thì cậu cứ đưa ra chút bằng chứng cho chúng tôi xem thử! Đừng có giống y hệt một con chó, không có chút bản lĩnh nào mà chỉ biết ở đó sủa bậy" "Tôi nói cho cậu biết, mặc dù là một con chó nhưng nếu cứ sủa loạn thì vẫn phải trả giá bằng một trận đòn đấy, hiểu chứ?"
Câu nói này cuối cùng cũng coi như nói đến trọng điểm.
Tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Lâm Mạc Huy, trên mặt tràn đầy khinh thường.
Theo quan điểm của bọn họ, Lâm Mạc Huy chính là bởi thèm thuồng Tái Tạo Hoàn của Vĩnh Xuân Đường nên mới nói ra những lời như thế.
Hạ Vũ Tuyết đứng ở một chỗ không xa, trên mặt ngập tràn lo lắng. ТrцуeлАРР.cо*m trang web cập nhật nhanh nhất
Lời mà Lâm Mạc Huy nói ra thật sự quá gay gắt, quả thật đã đắc tội với tất cả mọi người.
Hiện giờ, những người ở đây muốn anh ấy đưa ra lời giải thích, anh ấy làm sao mà giải quyết đây?
Mấy người Viên Hữu Đức cười lạnh nhìn Lâm Mạc Huy, Lâm Mạc Huy ở đây càng xấu mặt thì bọn họ càng cảm thấy sự lựa chọn ban đầu là chính xác.
Một doanh nghiệp đại lý thậm chí còn liếc nhìn Vạn Phúc Hòa: "Tổng giám đốc Vạn, đây chính là công ty dược phẩm Hưng Thịnh mà ông vẫn luôn ủng hộ đấy!" "Hừ, chính bản thân ông không thấy rất buồn cười sao?" Vạn Phúc Hòa không nói gì mà chỉ nhíu chặt mày, ảnh mắt nhìn Lâm Mạc Huy cũng có chút nghi ngờ.
Giữa sự chú ý của tất cả mọi người, Lâm Mạc Huy từng bước từng bước đi lên sân khấu của buổi họp báo.
Anh cầm lấy một chiếc micro, mặt đối mặt với Tiền
Thạch Nam rồi cất cao giọng nói: "Vốn dĩ đây là buổi họp báo của Vĩnh Xuân Đường, đáng ra tôi không nên giới thiệu về loại thuốc của công ty dược phẩm Hưng Thịnh ở đây." "Nhưng mà, nếu mọi người đã muốn mở mang kiến thức về năng lực nghiên cứu và phát triển của cong ty dược phẩm Hưng Thịnh chúng tôi thì tôi cũng chỉ đành bêu xấu rồi!" "Ông Tiền, Tái Tạo Hoàn của Vĩnh Xuân Đường các ông nếu nhìn qua thì quả thật là không tệ. Chỉ tiếc rằng, Thái Tạo Hoàn của các ông không gặp được thời, đụng phải Thái Tạo Hoàn của công ty dược phẩm Hưng Thịnh chúng tôi!" "Nếu so sánh giữa hai loại, vậy thì tôi chỉ có thể nói một câu, Tái Tạo Hoàn của Vĩnh Xuân Đường thật sự là ngay cả rác rưởi cũng không bằng!"