Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
**********

Chương 1517: Bốn tỷ năm trăm năm mươi triệu? Tiền âm phủ sao?

Nghe những lời này của Lữ Trường Minh, Lâm Mạc Huy không khỏi lắc đầu. “Nhà họ Lữ sao lại có thể có loại người như mày chứ?” “Xem ra nhà họ Lữ cũng không xứng đứng trong mười đại gia tộc nữa rồi!” Lâm Mạc Huy lạnh lùng nói. Lữ Trường Minh có chút sững sờ, sau đó ngay lập tức chửi ầm lên: “Mẹ mày, mày là cái thá gì mà dám khoa tay múa chân với mười đại gia tộc chúng tao?” “Nhà học Lữ chúng tao là một trong mười đại gia tộc, mày nói như vậy chính là vô lễ với mười đại gia tộc!” “Hôm nay nếu như tạo không giết chết mày thì tao làm sao ăn nói được với mười đại gia tộc?”

Lữ Trường Minh tức giận hét lớn, những người bên cạnh anh ta cũng hùng hùng hổ hổ xông lên, chuẩn bị bao vây Lâm Mạc Huy.

Những người đàn em của Hổ Đông An cũng xông lên vây lại, một trận chiến lớn dường như sắp nổ ra.

Lúc này cô Vương cũng tiến lại, cười lạnh nói: “Chồng à, tên khốn này khi nãy còn nhất định bắt chúng ta phải đèn xe đạp cho anh ta nữa!” “Em nói sẽ đưa cho anh ta 2 triệu, tiền thừa thì coi như là cho anh ta. “Nào, tiếp đi!”

Cô Vương nói xong còn thật sự lôi ra 2 triệu, ném xuống dưới đất trước mặt Lâm Mạc Huy, hoàn toàn giống như đang sỉ nhục người ta.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Lâm Mạc Huy không nhìn số tiền trên mặt đất, hai tay để sau lưng, bình tĩnh nói: “2 triệu, không đủ!” Cô Vương ngay lập tức nổi giận: “2 triệu còn không đủ?" “Cái xe đạp trẻ con của cậu, còn có thể đáng giá bao nhiêu?” “Ồ, hôm nay bà đây thật sự được mở mang tầm hiểu biết rồi, chính những người nghèo như mấy người thích nhất là đi ăn vạ tống tiền. “Nào, cậu nói đi, rốt cuộc một chiếc xe đạp rách thì tôi phải đền cho cậu bao nhiêu tiền!”

Triệu Trạch Minh cũng đứng ở bên cười lạnh: “Này, tên họ Lâm kia, 2 triệu đã là nhiều rồi. “Anh thật sự cho rằng người khác đều là kẻ ngốc sao?” “Trong thị trường hiện nay, chiếc xe đạp trẻ con tốt nhất cũng không quá 1 triệu đầu. “Chiếc xe đạp hư của anh còn muốn đòi bao nhiêu tiền nữa? 3 triệu? 3 triệu rưỡi?”

Lâm Mạc Huy liếc nhìn cậu ta một cái rồi lạnh lùng nói: “Chiếc xe đạp này của em gái tôi, trị giá 4 tỷ rưỡi

Câu nói vừa được nói ra khiến cho mọi người xung quanh một phen hoảng hốt, tất cả mọi người đều sửng người ra.

Một lúc sau, mọi người đột nhiên đều phá lên cười.

Triệu Trạch Minh cười đến ngả nghiêng, chỉ vào Lâm Mạc Huy nói: “Hahaha, Tôi... tôi hôm nay đúng là được mở mang tầm mắt rồi.” “Cả đời này của tôi, từng gặp rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng thật sự chưa gặp ai mà không biết xấu hổ như anh. “Một chiếc xe đạp mà đòi 4 tỷ rưỡi?” “Anh điên rồi, hay là tại của tôi có vấn đề?”

Cô Vương cũng cười đến điên dại: “4 tỷ rưỡi?” “Tiền âm phủ sao?” “Có cần tôi đốt cho cậu không?”

Lữ Trường Minh lại tràn đầy sự khinh thường: “Chút nữa anh giết hắn ta, em hãy đốt cho anh ta 4 tỷ rưỡi để hắn ta mua mười chiếc xe đạp!”

Sắc mặt của những đàn em mà Lữ Trường Minh mang đến cũng đầy vẻ châm chọc, dường như bọn họ cảm thấy

Lâm Mạc Huy đang nói khoác.

Còn biểu cảm của Lâm Mạc Huy lại rất bình tĩnh, nhẹ giọng nói: “4 tỷ rưỡi là còn bớt cho mấy người phần lẻ rồi.” “Giá bán thật của chiếc xe này là 4 tỷ 791 triệu 108 nghìn.

Lữ Minh Trường trực tiếp vỗ bàn, quát lớn: “Đủ rồi!” “Cái tên rác rưởi này, được đẳng chân lân đằng đầu đúng không?” “Giả bộ đàng hoàng tử tế, mày thật sự cho rằng có thể lừa được người khác sao?” “Một chiếc xe đạp hơn 4 tỷ rưỡi? Mẹ nó, xem bọn tao là lũ ngốc sao?” “Đồ chết tiệt nhà mày, muốn chết đúng không?”

Chính lúc này, ngoài cửa bất ngờ truyền đến một giọng nói vô cùng tức giận: "Tôi thấy cậu mới là người muốn chết!”

Lữ Trường Minh giận tím mặt, quay đầu hét: “Tên khốn không có mắt nhìn nào dám chen vào lời của ông đây, chán sống rồi hả?”

Lúc này, một nhóm người từ cổng đi vào.

Người đi đầu chính là Hổ Đông An.

Anh ta ngạo nghễ nhìn Lữ Trường Minh với vẻ khinh thường: “Là tôi!” “Không sai, là tôi chán sống rồi, cậu dám giết tôi?”

Lữ Trường Minh nhìn thấy Hổ Đông An, bất giác có chút bối rối.

Anh ta dụi dụi mắt giống như sợ rằng mình bị hoa mắt. Đến lúc nhìn rõ diện mạo của Hổ Đông An, sắc mặt của anh ta lập tức tái đi.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!