Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chu Tâm không cam tâm, hết lần này đến lần khác hắn đều bị Hứa Vân bỏ mặt.

Lúc trước cũng thôi đi, chuyện Hứa Vân lạnh lùng là chuyện ai cũng biết, hắn cũng xem như chấp nhận.

Nhưng hiện tại, từ khi Giang Lâm kia có mặt thì dù chuyện gì Hứa Vân cũng lựa chọn tin anh, trong khi trong mắt mọi người Giang Lâm chỉ là một hộ lý quèn thấp kém.

Mọi người luôn cho rằng cuộc hôn nhân giữa Giang Lâm cùng Hứa Vân chỉ là bình phong, nhưng nhìn thấy Hứa Vân đều lựa chọn tin nghe Giang Lâm, trong lòng Chu Tâm nảy sinh bất mãn vô cùng.

“Phòng này ổn chứ?”

Hứa Vân nhìn Giang Lâm hỏi.

“Ổn rồi.”

Anh gật gật đầu.

“Cô ngồi lên đây, trong suốt quá trình tôi châm cứu cùng tạo thuốc trị liệu, cần cô làm theo.”

Dừng một chút, Giang Lâm quay sang Hứa Vân.

“Sau khi chữa trị xong thì sẽ tính tới nguyên nhân.”

Giọng điệu chắc chắn khẳng định của anh càng làm cho Hứa Vân thêm tin tưởng, có lẽ anh đã đoán ra nguyên nhân gây ra chuyện này.

“Anh Giang, đồ anh cần có rồi.”

Cô nhân viên tên Tiểu Huệ, thực ra cô chỉ là mới được nhận chính thức, tuy là có khoảng thời gian hai tháng làm thử việc ở đây, cũng rõ tình hình nội bộ một chút, nhưng cô vẫn không thích cách Chu Tâm ra vẻ.

“Cảm ơn cô.”

Giang Lâm cười nói với Tiểu Huệ.

“Anh Giang, hiện tại anh duy nghĩ còn kịp, nếu như sau đó có bất kỳ sai sót nào, phía chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.”

Chu Tâm không cam tâm lên tiếng can ngăn.

Thực ra Chu Tâm không tin tưởng việc Giang Lâm có thể chữa trị, chỉ là thực sự nếu chuyện này lớn lên thì khá phiền phức.

Nhưng hiện tại, nếu Giang Lâm ngu ngốc này chịu nhận trách nhiệm, vậy về sau có chuyện gì xảy ra thì cũng không liên quan tới công ty và hắn.

“Này, đây là sao? Vậy nếu nhỡ có gì đó, tôi xem như không được gì còn mang cái vết sưng phù này?”

Lâm Ánh Viên nghe nói không ai chịu trách nhiệm thì vô cùng bức xúc, không thể nào để cho bọn người này đẩy trách nhiệm.

“Anh không nói, không ai nói anh câm đâu!”

Thấy cô gái trước mặt có phản ứng mạnh, Giang Lâm nhíu mày nói với Chu Tâm.

“Tôi là đang nghĩ cho đại cục.”

“Rõ ràng anh cố ý phá!”

Lúc này người lên tiếng là Tiểu Huệ.

“Cô… nên biết thân phận mình!”

Chu Tâm tức giận, nhìn Tiểu Huệ, trong lòng âm thầm đã có dự định, sau chuyện này có lẽ phải tìm cách chèn ép cô gái này.

“Tôi nói có gì sai, anh Giang chuẩn bị chữa trị, mà Hứa tổng còn chưa nói gì, anh sao phải lên tiếng? Dù sao người quyết định vẫn là Hứa tổng.”

Tiểu Huệ thực sự bức xúc vì Chu Tâm lúc nào cũng ra vẻ hơn người, cứ khăng khăng bản thân mới là người quan trọng.

Cùng lắm sau hôm nay cô nghỉ việc, làm như cả tỉnh này chỉ có một Trung tâm này vậy.

Đúng là nơi này lớn, đãi ngộ tốt, cùng lắm cô tìm việc ở nơi nhỏ hơn, lương ít chút cũng không sao.

Ít ra cũng không phải bị chèn ép hay quản lý thích ra vẻ như thế này.

“Cô…”

Chu Tâm định nói gì đó thì bị Hứa Vân cắt lời.

“Tôi là người chịu trách nhiệm ở đây, chỉ cần cô chịu phối hợp điều trị. Sau đó dù hậu quả thế nào, tôi cũng cam đoan sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.”

Nhìn Lâm Ánh Viên, ánh mắt Hứa Vân kiên định.

Hiện tại, cô lựa chọn tin tưởng Giang Lâm.

“Nói miệng ai tin chứ? Ít nhất phải có cam kết bằng giấy.”

Lâm Ánh Viên dịu đi một chút, nhưng vẫn muốn có gì đó đảm bảo.

“Cô đi soạn một bản cam kết cho cô ấy đi, càng nhanh càng tốt.”

“Vâng!”

Hứa Vân quay sang nói với Tiểu Huệ.

Nhìn cô gái đầy nhiệt huyết này, Hứa Vân lại nhớ lại bản thân lúc trước, có thời gian cô cũng từng nhiệt thành như vậy.

“Được, ký xong tôi sẽ chịu điều trị.”

Lâm Ánh Viên nhanh chóng gật đầu.

Rất nhanh, bản cam kết đã đưa tới trước mặt cô ta.

“Chắc chắn nếu có vấn đề tôi sẽ được bồi thường số tiền này?”

Ánh mắt cô ta dao động, số tiền kia rất lớn, thực sự trong lòng cô đang rất muốn vết thương trên mặt không nên chữa khỏi.

“Chắc chắn!”

Nói xong Hứa Vân đưa bút đến trước mặt Lâm Ánh Viên, dù sao Hứa Vân cơ bản trước giờ luôn lạnh nhạt, hiện tại lại nghiêm túc, cho nên có chút khó gần.

Cuối cùng, Lâm Ánh Viên cũng chịu ký, mà Chu Tâm lúc này cũng không thể nào nói được gì nữa.

Sau khi thực hiện cam kết, Lâm Ánh Viên cũng ngồi yên chờ Giang Lâm chữa trị, dù sao cô ta cũng xem như một người đẹp, nếu gương mặt có bề gì thì mất nhiều hơn được.

Dù sao cô ta cũng đang quen biết vài phú nhị đại, mà người như cô ta thì rất mong muốn một bước lên mây.

Làm tình nhân cũng không tệ, nếu không có gương mặt thì làm gì chứ.

“Anh…”

“Ngồi im!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!