Anh ta chịu đựng cơn đau buốt, cố gắng đứng dậy.
Vừa định đứng dậy thì có một tiếng bụp.
Trần Hạo Hiên lấy một cây kim châm đâm vào chân anh ta.
Hai chân Long Vương mất hết sức lực, nặng nề ngã khụy xuống đất, trên mặt đất xuất hiện một chỗ lõm cực lớn.
Tất cả người của Mãnh Long Điện đều sợ ngây người.
Long Vương thua rồi.
Ngay cả Long Vương uy danh ngút trời cũng không thể đánh lại Trần Hạo Hiên.
Toàn bộ người của Mãnh Long Điện, Nhị đương gia và Ngô Lan Hương, tất cả đều ngẩn người.
Đặc biệt là Ngô Lan Hương, hai tay cô ta không ngừng run rẩy.
Kết quả này khiến cô ta không thể tin được.
"Làm sao có thể? Không phải là đang đùa đấy chứ? Ngay cả Long Vương vẫn không phải là đối thủ của anh sao?”
"Trần Hạo Hiên, anh rốt cuộc là ai?"
“Anh… anh… anh…”
Trần Hạo Hiên quay đầu khinh bỉ nhìn Ngô Lan Hương rồi nói: "Tôi đã nói rồi, cô và nhà họ Ngô sẽ phải trả giá cho hành động của các người."
“Bây giờ chỉ mới là bắt đầu thôi.”
Nói xong, Trần Hạo Hiên lại quay đầu ra phía bên ngoài Mãnh Long Điện hét lên một tiếng: "Nghe lệnh, giết.”
“Tối nay Mãnh Long Điện một ngọn cỏ cũng đừng mong sống sót.”
Ra lệnh một tiếng, Thiên Đao nhuốm máu Mãnh Long Điện.
Mọi người đồng loạt lao xuống núi.
Bên trong Mãnh Long Điện như biến thành biển máu.
Suốt một ngày, biển máu vẫn không tan.
Tiếng giết chóc vẫn không ngừng cho đến tận sáng sớm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!