Vừa nói dứt lời thì Trần Hạo Hiên đã tiến vào trong phòng.
Châm bạc trong tay, có cả thế giới.
Từng châm bạc cắm xuống, em gái Hà Như Ý của Hà Viễn Trí chỉ cảm thấy đau đớn từng cơn.
“Anh, em đau.”
Từ nhỏ Hà Viễn Trí và em gái đã sống nương tựa lẫn nhau, anh ta có thể trả giá hết tất cả vì cô em gái này.
Nghe thấy giọng nói của em gái, anh ta bước dài một cái xông tới.
“Khốn kiếp, anh làm gì đó?”
“Anh thả em gái tôi ra.”
Đột nhiên Hà Viễn Trí xông vào.
Hồng Thanh Vũ ở bên cạnh cũng không ngăn lại.
Hà Viễn Trí vừa đến cửa thì Hà Như Ý lại kêu to một tiếng nữa.
“Anh trai, anh, anh đừng qua đây. Đừng qua đây.”
Hà Viễn Trí đứng ở cửa, hốt hoảng lên tiếng: “Như Ý, em đừng sợ, mọi chuyện đã có anh ở đây.”
Hà Như Ý không ngừng gật đầu, nói: “Anh… anh, trên người của em không thấy ngứa như lúc trước nữa.”
“Lúc trước khi anh tìm người chữa bệnh cho em có mấy thần y lớn tuổi từng nói.”
“Trên châm bạc có một chữ Trần là người của nhà họ Trần đúng không?”
Châm bạc rất nhỏ, năng lực quan sát của Hà Như Ý càng tỉ mỉ hơn.
Cô ta ở lâu trong phòng chỉ có thể nói chuyện với bản thân trong tấm gương nên có thể nhìn rõ mọi việc.
“Đúng… Đúng vậy. Em thật sự không ngứa nữa sao?”
“Không ngứa nữa, tốt hơn lúc trước nhiều.”
Hà Như Ý không ngừng gật đầu.
Hà Viễn Trí lập tức tràn đầy lo sợ mà nhìn Trần Hạo Hiên.
Anh ta tìm người chữa bệnh đã lâu, không chỉ biết trên châm có chữ Trần chính là người của nhà họ Trần mà còn biết rõ năm năm trước nhà họ Trần bị tiêu diệt thê thảm.
Người duy nhất còn sống sót chính là Trần Thái Cực.
Nói cách khác, người đàn ông ở trước mắt chính là người mà anh ta luôn mong muốn gặp được, Thái Cực Hoàng Bảo.
Nghĩ đến đây, Hà Viễn Trí quỳ xuống đất “Bịch” một cái.
“Hà Viễn Trí khắc ghi ơn đức của Trần Vương.”
“Vừa rồi có chút bất kính, mong anh tha thứ.”
“Cầu xin Trần Vương cứu em gái tôi. Hà Viễn Trí xin nguyện làm trâu làm ngựa cho Trần Vương.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!