Nếu như là những người khác thì tuyệt đối Hà Viễn Trí sẽ không đặt vào trong mắt.
Nhưng bây giờ người đến ở ngoài cửa là Trần Thái Cực.
Lời nói của Hạ Cơ Uyển ứng nghiệm nhanh như vậy sao?
Người khác thì Hà Viễn Trí có thể không gặp.
Nhưng Trần Thái Cực thì không thể.
Anh ta gần như tăng cao giọng hét lên với người ở trong phòng: “Em gái, em được cứu rồi.”
Sau đó Hà Viễn Trí cứ như vậy mà xông ra ngoài cửa như một đứa trẻ.
Mở cửa ra Hà Viễn Trí vui mừng nói: “Tổng giám đốc Hạ, là do tôi lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử… Anh, anh là?”
Người đứng ở ngoài cửa hoàn toàn không phải là Hạ Cơ Uyển.
Ánh mắt của Trần Hạo Hiên đông lại, cũng không che mũi.
“Tôi chính là Trần Thái Cực mà anh muốn gặp.”
Sự háo hức của Hà Viễn Trí lập tức giảm xuống, nhíu mày trầm ngâm.
“Dựa vào đâu mà tôi phải tin tưởng anh.”
Trần Hạo Hiên không để ý tới Hà Viễn Trí mà tiếp tục đi vào bên trong.
Bên trong phòng có một thiếu nữ như hoa cả người đang run rẩy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!