Minh Thừa cười hắc hắc, nói:
"Thiếu chủ đã nói qua, ngài ấy muốn chờ đến lúc nắm giữ được Giang Châu, sẽ cầu hôn với Mục tiểu thư! Ngài ấy muốn đem tất cả những thua thiệt từ trước cho đến nay của Mục tiểu thư bù đắp cho cô ấy!"
Tú Nhi nhịn không được lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:
"Thiếu chủ, có lúc nữ nhân muốn, không nhất định là những thứ phù phiếm ở trên đời. Có lẽ bọn họ chỉ cần một người bầu bạn với họ đến cuối cuộc đời!"
Lăng Việt nhìn những cây đèn đường đang không ngừng lóe lên ở bên ngoài cửa sổ, cười nhạt một tiếng.
"Có lẽ như vậy! Nữ nhân và nam nhân vẫn là không giống nhau!"
Nữ nhân sẽ đem tất cả những gì của mình đều cho nam nhân!
Bởi vì nam nhân chính là thế giới của nữ nhân!
Nhưng nam nhân sẽ đem toàn thế giới đều đoạt đến, đưa cho nữ nhân!
Nắm toàn bộ Giang Châu, chiếm lấy thiên hạ.
...
Sắp trở lại khách sạn lớn Giang Châu, đi ngang qua một con đường mới, bầu không khí có mấy phần quỷ dị, xe chậm rãi dừng lại.
Tài xế hô:
"Thiếu chủ, con đường phía trước bị phong tỏa rồi!"
Lông mày của Tú Nhi hơi nhíu.
"Kỳ quái, lúc trước rõ ràng không có bị chặn mà?"
Lập tức ánh mắt của Lăng Việt và Minh Thừa híp lại.
"Thiếu chủ, để thuộc hạ đi xuống xem sao."
Nói xong, Minh Thừa lập tức xuống xe.
Minh Thừa nhìn lướt qua bốn phía, trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần sát ý.
"Nếu đã tới cũng không cần trốn trốn tránh tránh! Một đám tép riêu mà thôi, không cần phải làm ra vẻ huyền bí!"
Vừa dứt lời, liền có mấy đạo bóng đen từ trong bóng tối xông ra, nhanh chóng bao vây xe của Lăng Việt.
"Thiếu chủ!"
Sắc mặt của Tú Nhi có chút khó coi, Lăng Việt híp mắt, để lộ ra một chút lạnh lẽo.
"Xem ra, người của Hổ Môn cuối cùng vẫn là chọn con đường không nên chọn!"
Hắn mở cửa xe, thản nhiên nói:
"Hai người các ngươi ở lại trên xe, không cần xuống."
Tài xế và Tú Nhi giữ im lặng, Minh Thừa vòng qua trước xe, đi đến bên cạnh của Lăng Việt, nói:
"Thiếu chủ, là người của Hổ Môn!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!