Lăng Việt gật gật đầu.
"Nếu như thế, từ nay về sau cậu tu luyện cùng Minh Thừa đi."
Trương Văn Hách vui mừng, nhưng cậu ta còn chưa kịp cao hứng liền bị Minh Thừa tạt một chậu nước lạnh.
"Dừng lại, Thiếu chủ. Ngài để cho thuộc hạ đánh người, cho dù chết thuộc hạ cũng không sợ, nhưng ngài để cho thuộc hạ dạy người, vậy còn không bằng trực tiếp giết thuộc hạ cho rồi, chuyện trên đời mà thuộc hạ ghét nhất chính là dạy đồ đệ."
"Vậy thì ngươi phải học dần đi, sau này sẽ cảm thấy thích thú đó."
Dứt lời, Lăng Việt liền quay người đi vào bên trong phòng, để lại cho Minh Thừa một khuôn mặt u ám và một khuôn mặt hớn hỡ của Trương Văn Hách, hắn cười ngây ngô bước đến bên cạnh Minh Thừa.
"Minh gia, về sau mời chiếu cố nhiều á!"
"Chiếu cố cái con mẹ ngươi!"
...
Sau khi Lăng Việt trở lại khách sạn, liền tiến vào trạng thái tu luyện.
Ở tương lai kẻ thù mà hắn phải đối mặt, một tên so với một tên càng mạnh hơn, một lần so với một lần nhiều hơn, thực lực càng cao, phần thắng của Lăng Việt cũng càng lớn!
Lần tu luyện này của Lăng Việt, mất rất nhiều thời gian.
Từ trong trạng thái minh tưởng tỉnh lại, bầu trời đã hiện đầy những ngôi sao sáng!
Tú Nhi đã chuẩn bị bửa tối cho Lăng Việt, nhìn thấy Lăng Việt cô dịu dàng cười một tiếng, hỏi nhỏ:
"Thiếu chủ, ngài tu luyện xong rồi?"
Lăng Việt gật gật đầu.
"Tại sao chỉ có một mình cô những người khác đâu?"
"Bẩm Thiếu chủ, Minh gia bị Trương Văn Hách mang đi, hình như là Trương Văn Hách mời Minh gia đi chơi rồi."
"Tên nhóc Trương Văn Hách này, đầu óc cũng không đến nỗi ngu ngốc, hắn cũng biết nịnh nọt Minh Thừa rồi."
"Còn không phải thế sao! Từ khi hắn được Thiếu chủ cho phép tu luyện, lại để cho cậu ta đi theo Minh gia, quả thực Minh Gia được tên nhóc con này tôn thờ hơn cả tổ tông của anh ta nữa. Chỉ mới một buổi chiều hôm nay, cậu nhóc đó mua cho Minh gia không biết bao nhiêu đồ tốt đây này."
Dừng một chút, cô lần nữa mở miệng hỏi:
"Đúng rồi Thiếu chủ, Minh gia không muốn dạy tên nhóc con kia, nhưng tại sao ngài vẫn còn muốn Minh gia dạy bảo Trương Văn Hách vậy?”
"Bởi vì chỉ có Minh Thừa mới có thể dạy tốt cho Trương Văn Hách."
Trương Văn Hách, đệ nhất thiếu niên Binh Vương, Khí Vận Chi Tử.
Nếu là người bình thường dạy bảo hắn, nói không chừng sẽ bị hắn hại chết.
Khí vận quá mạnh, sẽ ảnh hưởng người bên cạnh.
Nhưng Minh Thừa không sợ!
Kiếp trước của hắn là Võ Đế, độ kiếp thất bại liền chuyển thế đầu thai, trọng sinh sống lại một đời.
Minh Thừa cũng giống như Trương Văn Hách, đều là Khí Vận Chi Tử!
Chỉ là Minh Thừa đã mệt mỏi cậu ta đã không còn muốn tranh đấu nữa!
Nếu không, kiếp này của cậu ta từ lâu đã đột phá cảnh giới Võ Đế rồi!
Hai người cùng là Khí Vận Chi Tử, nếu như trưởng thành, nói không chừng sau này lại là trợ thủ đắc lực của Lăng Việt!
Lăng Việt đi đến bên cửa sổ, nhìn lướt qua cảnh đêm phồn hoa ở bên ngoài, thản nhiên nói:
"Minh Thừa, hi vọng Trương Văn Hách chính là ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào ngươi, có thể hóa giải được sự khuất mắt ở trong lòng của ngươi! Cũng chỉ mong rằng ngươi không để cho ta thất vọng!"
"Thiếu chủ, đồ ăn đã được chuẩn bị xong, ngài tới dùng cơm đi."
Lăng Việt gật gật đầu.