Phùng Ấu Linh tỉnh táo lại từ nổi khiếp sợ, nhìn thấy Khương Tường ngoäc ngón tay về hướng mình thì lập tức nổi giận.
Anh ta cảm thấy hành động này của Khương Tường chính là khiêu khíchl
Một tên bác sĩ nho nhỏ có tư cách gì khiêu khích mình?
Phùng Ấu Linh hừ lạnh nói: "Thăng nhãi, đừng quên nơi này là chỗ nào, còn chưa tới phiên mày làm càn."
"Tôi lặp lại lần nữa, tới lau sạch áo cho tôi." Khương Tường chỉ chỉ nước bọt trên lễ phục mà nói: "Đây là do anh làm”
"Vậy thì thế nào?" Phùng Ấu Linh lớn lối nói: "Tao không lau đấy, mày làm gì được tao?"
Nói đùa à, thân là một trong Tứ Thiếu Giang Châu, nếu như đi lau áo cho một tên bác sĩ nho nhỏ trước mặt nhiều khách khứa như vậy thì sau này anh ta còn ra ngoài lăn lộn được sao?
"Trên đời này luôn có một số người thích không coi người khác là người, đâu biết rằng thứ này luôn không có kết cục tốt. Tôi đã cho anh cơ hội, nếu anh không muốn thì cũng đừng trách tôi." Khương Tường nói xong thì cất bước đi về hướng Phùng Ấu Linh.
Nhìn thấy hành động của hắn, Phùng Ấu Linh bật cười: "Thế nào, nhìn bộ dạng của mày là muốn ra tay với tao?"
Khương Tường không nói lời nào mà trực tiếp đi lên phía trước.
"Thằng nhãi, đừng tưởng rằng mày đánh Trần lão bị thương thì vô địch thiên hạ, vừa rồi nếu không phải Trần lão lơ là trúng quỷ kế của mày thì mày đã sớm chết."
Theo Phùng Ấu Linh thấy thì vừa rồi Khương Tường nhất định đã sử dụng âm mưu quỷ kế gì, cộng thêm Trần Thiên Chính chủ quan nên mới bị Khương Tường đả thương.
Hơn nữa anh ta không cảm thấy Khương Tường tinh thông võ đạo, chẳng qua là sức lực tương đối mạnh mà thôi.
Một người có sức lực mạnh đến mấy thì có thể chống lại một đám người sao?
Phùng Ấu Linh giơ tay lên quát về hướng những tên bảo vệ kia: "Cùng tiến lên, phế hắn cho tôi."
Ngay lập tức, mười mấy bảo vệ như hoá điên mà cùng phóng đến chỗ Khương Tường.
Có một bảo vệ vóc người cao lớn muốn thừa cơ hội này. thể hiện trước mặt ông chủ nên không chỉ xông lên đầu tiên mà còn rút ra một cây gậy ba khúc từ bên hông rồi gào thét đánh vào Khương Tường.
'Thân thể Khương Tường bỗng ngã xuống mặt đất, khi sắp chạm đất thì hai chân lại như cây đinh đóng chặt sàn nhà.
Tiếp đó hẳn dùng một tay chống đất, thân thể bỗng lật ra sau rồi nhanh chóng đá hai chân ra ngoài.