Anh và chó không được đi vào!
Nghe thấy câu này, Khương Tường nhướng mày lên, đang muốn nói gì đó thì Bạch Băng lại mở miệng trước.
"Phùng Ấu Linh, anh có ý gì?"
Bạch Băng lộ ra vẻ mặt không vui, Khương Tường là do cô dẫn tới, Phùng Ấu Linh sỉ nhục hắn chính là đang vả mặt cô.
Phùng Ấu Linh cười nói: "Bạch tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, tôi không nhằm vào anh ta mà là tiệc rượu đêm nay có quy định chỉ đón tiếp người có tên trên thư mời mà thôi, bởi vậy anh ta không thể đi vào."
"Cậu ấy do tôi dẫn tới." Bạch Băng nhấn mạnh.
"Đừng nói là Bạch tiểu thư mang tới, cho dù là Tiêu công tử dẫn tới cũng không được." Thái độ của Phùng Ấu Linh rất kiên quyết.
"Nếu vậy thì tạm biệt. Khương Tường, chúng ta đi." Bạch Băng nói xong thì lôi kéo Khương Tường muốn đi.
"Bạch tiểu thư, xin dừng bước!"
Phùng Ấu Linh vội chặn đường Bạch Băng, bởi vì lát nữa Tiêu Thanh Đế sẽ cầu hôn cô trước mặt mọi người trong buổi tiệc, nếu cô đi như vậy thì anh ta chính là tội nhân phá hoại nghi thức cầu hôn của Tiêu Thanh Đế, anh ta không gánh nổi trách nhiệm này.
"Anh lại muốn làm gì?" Bạch Băng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phùng Ấu Linh.
Phùng Ấu Linh cười làm lành mà nói: "Bạch tiểu thư, cô đừng nóng giận, tôi không để Khương Tường đi vào hoàn toàn là vì tốt cho anh ta."
"Sỉ nhục người khác còn nói là vì tốt cho người ta, Phùng thiếu, anh không hổ là một trong Tứ thiếu Giang Châu, cách làm quả nhiên không giống người thường." Bạch Băng châm chọc nói.
Nếu đổi lại là người khác nói chuyện với Phùng Ấu Linh như vậy thì anh ta đã trực tiếp tát thẳng một bạt tay qua, nhưng Bạch Băng là người phụ nữ Tiêu Thanh Đế coi trọng, anh ta không chỉ không dám động thủ, cũng không dám nói nặng một câu.
Phùng Ấu Linh nói: "Bạch tiểu thư, đêm nay vì sao tổ chức tiệc rượu ở đây chắc cô biết rất rõ. Chờ lát nữa nếu Tiêu công tử đến nhìn thấy bên cạnh cô có người đàn ông khác thì cô cảm thấy Tiêu công tử có tức giận không?"
"Anh ta có tức giận không là chuyện của anh ta, liên quan gì đến tôi." Bạch Băng lạnh lùng nói.
Phùng Ấu Linh mỉm cười và nói: "Đúng vậy, Bạch tiểu thư có thể không quan tâm Tiêu công tử, nhưng Tiêu công tử rất quan tâm cô. Cô cũng biết khi một đàn ông quan tâm một phụ nữ thì sẽ không tốt lành gì với người đàn ông khác bên cạnh cô ấy"
"Anh có ý gì?" Bạch Băng sâm mặt lại.
"Bạch tiểu thư thông minh như vậy thì chắc hiểu ý tôi mà."
"Anh đang uy hiếp tôi?"
"Bạch tiểu thư hiểu lầm, cô là người phụ nữ Tiêu công tử thích, sao tôi dám uy hiếp cô. Tôi chỉ đang nói sự thật thôi." Phùng Ấu Linh nói tiếp: "Tiêu công tử có thân phận gì thì chắc Bạch tiểu thư biết rõ, nếu để Tiêu công tử nhìn thấy Khương Tường thì cô cảm thấy anh ấy sẽ bỏ qua sao?"
Bạch Băng biến sắc.
Cô rất hiểu Tiêu Thanh Đế, trên đời này không có chuyện gì là Tiêu Thanh Đế không dám làm.
"Khương Tường, chúng ta trở về.' Bạch Băng vội đưa ra quyết định.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!