Những chiếc xe đỗ ở bãi để xe trước cửa Club đều là các loại xe xa xỉ. Chiếc xe Pasat cũ của Lâm Uyển Dung so với những chiếc xe này đúng là có chút giản dị.
Hai người tới trước cổng, bảo vệ mở cửa. Họ vừa bước vào liền nghe thấy giọng một người đàn ông từ sảnh lớn vọng tới:
"Đợi đã!"
Họ ngẩng đầu lên liền thấy Lâm Húc Đông với gương mặt nham hiểm đang bước tới.
Bên cạnh anh ta còn có một đám thân thích của Lâm gia, còn có vài tên bạn bè chó má của anh ta.
Vừa bước tới trước mặt hai người họ, Lâm Húc Đông nhìn qua Lâm Uyển Dung trước, rồi lại quay qua đánh giá Tô Dật, nham hiểm nói:
"Lâm Uyển Dung, cô tới cũng tới rồi, dù sao cô cũng mang họ Lâm! Nhưng cô đưa tên ăn mày này tới làm gì? Cô nhìn dáng vẻ này của anh ta xem, chỉ cần bước vào Club, người ta sẽ nghĩ về Lâm gia nhà chúng ta như thế nào đây? Họ sẽ bảo Lâm gia chúng ta bây giờ chỉ là kẻ nhặt đồng nát, loại người nào cũng tiếp xúc, loại người nào cũng đưa tới Tân Tụ Nhân được!"
"Đúng vậy, cũng không nhìn xem Tân Tụ Nhân là nơi như thế nào! Còn đem tên ăn mày hôi thối này tới, đúng là mất hết mặt mũi!"
"Lâm Uyển Dung, tôi thấy cô đúng là bị điên rồi, còn coi tên ăn mày thối tha này thành bảo vật, đi đâu cũng dẫn theo. Cô tự làm mất mặt mình thì thôi đi, chúng tôi cũng không thèm quản. Nhưng làm mất mặt Lâm gia thì không được!"
Đám người liên tục sỉ nhục Lâm Uyển Dung và Tô Dật.
Lâm Uyển Dung cảm thấy rất tủi thân, nhưng cô vẫn thay Tô Dật giải thích:
"Lâm Húc Đông, bệnh của ông là do anh ấy chữa khỏi, các người dựa vào đâu mà đối xử với anh ấy như vậy?"
Lâm Húc Đông không thèm nghe lời cô, mất kiên nhẫn phất tay ngắt lời cô:
"Đừng có nhiều lời với ông đây, bảo anh ta cút ngay lập tức. Bằng không, cô cũng đừng hòng bước vào!"
Lâm Uyển Dung vừa định nói tiếp, Tô Dật đột nhiên ngăn cô lại, anh cười híp mắt nói với Lâm Húc Đông:
"Lâm Húc Đông, nếu không phải là đi cùng với Lâm tiểu thư thì tôi cũng lười tham gia mấy thứ yến hội rắc rối của mấy người. Nhưng mà bây giờ anh ngăn tôi vào, tôi trái lại phải vào bằng được..."
"Nằm mơ!"
Lâm Húc Đông cười lạnh, chỉ về phía quản lý bộ bảo an nói:
"Muốn tiến vào, mày hỏi sự đồng ý của họ chưa? Đồ ngu xuẩn! Lý quản lý, anh ta không phải khách của Lâm gia chúng tôi, phiền anh đuổi anh ta ra ngoài đi..."
Do ông chủ đứng sau Club này có sức mạnh vô cùng lớn, nên Lâm Húc Đông nói chuyện với một quản lý bộ bảo an nhỏ nhoi cũng phải khách sáo vài phần.
Quản lý này vừa ở bên cạnh cũng nghe rõ ràng mọi chuyện, anh ta bước lên một bước, nói với Tô Dật:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!