“Đoan Mộc gia là thế gia luyện đan, năm đó dựa vào thuật luyện đan, Đọc Mộc Phiệt mới đứng trong chín môn phiệt lớn.”
“Nhưng xã hội dần hiện đại hóa, thiên nhiên ô nhiễm nghiên trọng, dược liệu càng ngày càng hiếm, thậm chí tuyệt chủng, làm cho luyện đan sư càng ngày càng vô dụng”
“Đến thế hệ này của cha tôi, Đoan Mộc Phiệt đã không có nhiều người biết luyện đan, cho dù sẽ luyện đan, cũng không luyện chế được đan dược cao cấp.”
“Bởi vậy hiện giờ các phiệt khác đều muốn thâu tóm Đoan Mộc Phiệt." Đoan Mộc Cẩn giải thích. “Ra vậy!"
“Vậy viên đan Hồi Xuân này chắc chắn rất quan trọng với các người, cô bỏ được đưa tôi?”
Diệp Phàm nói. “Tôi lợi dụng công tử, coi như bồi tội.”
“Hơn nữa nếu công tử không ra tay, sợ rằng Đoan Mộc Phiệt đã không còn tồn tại, viên đan Hồi Xuân này cũng rơi vào tay người khác, còn không bằng tặng công tử.
Đoan Mộc Cẩn nói. “Tôi không khách khí.”
Diệp Phàm nhận lấy viên đan Hồi Xuân này, có viên đan này, tương đương có thêm một mạng.
“Sau này nếu có chuyện, có thể liên hệ với tôi!”
Nói xong xoay người rời đi.
Sau khi tiễn Diệp Phàm đi, Đoan Mộc Cẩn nhìn về phía các trưởng lão: “Các vị, các vị còn định để tôi gả cho Võ Thiên Khiếu sao?”
Đám trưởng lão im lặng không nói.
“Nếu hôm nay để anh ấy nghe thấy lời của các ngươi, hậu quả sẽ thế nào? Chắc các ông biết rất rõ."
Đoan Mộc Cẩn nói tiếp. Lời này của cô ta dọa sợ đám trưởng lão kia, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Bọn họ vội vàng quỳ xuống nói: “Phiệt chủ, chúng tôi sai rồi, xin cho chúng tôi một cơ hội, sau này chúng ta đều nghe theo phiệt chủ.”
Sau khi chứng kiến sự lợi hại của Diệp Phàm, vài vị trưởng lão Đoan Mộc Phiệt đã sinh ra sự sợ hãi kiêng kị với Diệp Phàm.
Nếu để vị thiên tài yêu nghiệt kia biết chuyện người phụ nữ của mình muốn gả cho người khác, chắc chắn bọn họ sẽ chết.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!