Khi Xuyên Vương chuyện xảy ra trong tiệc từ thiện, vẻ mặt ông trầm xuống, giận dữ quát: “Gọi Lý Nguyên tới đây, nếu ông ta không đến thì không cần phải làm cái chức quận trưởng nữa!”
Chưa đến mười phút, Lý Nguyên đã xuất hiện ở phủ Xuyên Vương.
“Xin lỗi vương gia, vừa rồi tôi đột nhiên té xỉu, c trễ việc Vương gia giao phó, xin Vương gia giáng tội!
Lý Nguyên trực tiếp quỳ xuống nói với Xuyên Vương. “Hừ, Lý Nguyên ông cũng thật biết kiếm cớ đấy!”
“Ông sợ thương hội Thiên Long uy hiếp, lẽ nào không sợ bổn vương sao?”
“Có tin bây giờ bản vương lấy mạng của ông hay không?”
Xuyên Vương hung ác nói.
“Vương gia bớt giận!”
Lý Nguyên vội vàng lên tiếng.
“Ông để kẻ làm con gái tôi bị thương chạy mất, hiện tại ông chỉ có hai con đường, một là tìm được người kia, hai là ông phải chết!"
Xuyên Vương lạnh lùng quát.
Vẻ mặt Lý Nguyên thay đổi, toàn thân run rẩy nói: “Vương gia, tôi nhất định sẽ tìm được người!”
“Ông tìm bằng cách nào?” Xuyên Vương nhìn chằm chăm Lý Nguyên.
Lý Nguyên lập tức nói với Xuyên Vương.
“Được, cứ làm theo cách của ông, nhớ kỹ, nếu ngày mai bản vương không gặp được người, thì ông sẽ phải chết!"
Xuyên Vương uy nghiêm quát lớn.
Lý Nguyên vội vàng gật đầu.
Nhà họ Trương, gia chủ đi vào một căn phòng bí mật ở bên trong.
Nơi này có một bóng người đang ngồi.
“Đại nhân, Hỏa Linh Chỉ ngàn năm đã bị người ta lấy mất, hiện tại tất cả các thế lực đều đang để ý tới!”
Gia chủ nhà họ Trương khom người nói.
“Được, đi chuẩn bị một chút, lui đi!”
Người này có giọng nói khàn khàn, toàn thân được bao phủ bởi một chiếc áo choàng màu đen, không thấy rõ hình dáng, lộ ra vẻ vô cùng bí hiểm!
Cùng lúc, đâu đó ở Tây Nam.
Đệ nhất quân đoàn trưởng quân Thiên Lang - Mạc Lâm và Sơn Dương Hồ của nhà lto lại gặp nhau.
“Quân chủ, vừa mới nhận được tin tức, chiến bộ đã phái tiểu đội Long Hồn đến Tây Nam, sợ là phát hiện ra chuyện của chúng ta, tạm thời dừng hợp tác lại!”
Mạc Lâm nói với đối phương.
Ngay lập tức, vẻ mặt của ông ta thay đổi: “Mạc quân đoàn trưởng, quặng mỏ kia đang khai thác, nếu bây giờ dừng lại e là sẽ chậm trễ thời gian, tới khi đó khả năng bị phát hiện sẽ cao hơn!”
“Nhưng bây giờ người của Long Hồn đến, nếu không dừng lại, một khi bị phát hiện thì chúng ta đều phải chết!”
Mặc Lâm quát lớn.
Tôi có cách đối phó với người của Long Hồn!
Sơn Dương Hồ nói.
“Chỉ bằng tộc Ito các người cũng muốn đối phó với Long Hồn?”
Mạc Lâm nhíu mày, nhìn đối phương.
“Chúng tôi không đối phó được, nhưng có người có thể đối phó!”
Lão giả vuốt vuốt chòm râu rồi đáp...
“Ai?”
Mạc Lâm tò mò.
“Sợ là Mạc quân đoàn trưởng cũng không biết, chiến bộ của Lưu Ly quốc và Anh quốc chúng tôi, còn cả sáu nước còn lại đều đã phái một đội ngũ cường giả tỉnh nhuệ đến Tây Nam, nếu như có bọn họ ra tay, đối phó với Long Hồn chỉ là việc dễ như trở bàn tay!”
Đối phương lên tiếng đáp.
“Cái gì?”
“Có chuyện này? Tám nước các người muốn làm gì?”
Nghe được tin tức này, Mạc Lâm khiếp sợ nói.
“Mạc quân đoàn trưởng cũng không cần quan tâm tới chuyện này, chỉ cần biết đám người của Long Hồn phải chết, hơn nữa cũng sẽ không liên lụy đến chúng ta là được!”
Sơn Dương Hồ thản nhiên đáp.
Chớp mắt, một ngày mới đã đến!
Diệp Phàm tỉnh dậy nói chuyện với Đường Sở Sở một lúc liền bị Hoa Hồng Đỏ dẫn tới một nơi.
Nơi hắn đến là địa điểm tổ chức cuộc thi y đạo thế giới lần này.