Bộp!
Diệp Phàm vừa nói xong bốn chữ thanh lí môn hộ, chị Mai và người thanh niên trẻ tuổi đứng bên cạnh đồng thời thay đổi sắc mặt.
"Cậu có ý gì?"
Chị Mai lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
"Cô thân là quản lí Bách Hoa Lâu quận Nam Thiên mà lại cấu kết với người ngoài muốn thoát khỏi sự khống chế của tổng bộ Bách Hoa Lâu, có ý muốn phản bội Bách Hoa Lâu, hôm nay tôi đến đây để thanh lí môn hột"
Diệp Phàm nhìn chị Mai, lạnh lùng nói.
Lúc này xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Sắc mặt của mọi người trong Bách Hoa Lâu đều không ngừng thay đổi.
"Anh nói hươu nói vượn cái gì vậy? Chị Mai sao có thể phản bội Bách Hoa Lâu được?"
Hồng Diệp nhìn Diệp Phàm phẫn nộ quát lớn.
"Nhãi con, Mai Lan tôi trở thành người quản lí Bách Hoa Lâu quận Nam Thiên đã mấy chục năm, cậu cho. rằng chỉ với một câu của cậu là có thể nói tôi phản bội Bách Hoa Lâu sao?"
"Hơn nữa dựa vào đâu mà cậu có thể thanh lí môn hộ? Cậu là cái thá gì?"
Mai Lan lạnh lẽo nhìn Diệp Phàm, khinh thường nói lớn.
"Dựa vào cái này, đủ chưa?"
Diệp Phàm trực tiếp lấy Bách Hoa Lệnh ra. "Bách Hoa Lệnh?"
"Tại sao cậu lại có Bách Hoa Lệnh?"
Mai Lan nhìn Bách Hoa Lệnh trong tay Diệp Phàm, nét mặt thay đổi, kinh sợ nói.
"Bách Hoa Lệnh?"
Hồng Diệp nhìn Bách Hoa Lệnh, ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc.
"Lâu chủ Bách Hoa Lâu là Ngũ sư phụ của tôi, cô nói xem vì sao tôi lại có Bách Hoa Lệnh?"
Diệp Phàm lạnh lùng nói. Bộp bộp bộp!!! Diệp Phàm vừa dứt lời, vẻ mặt những người trong
Bách Hoa Lâu đều thay đổi, ai nấy đều vô cùng chấn động.
Nhất là Hồng Diệp, cô ấy mở to mắt nhìn Diệp Phàm, trong lòng vô cùng chấn động.
Về phần Mai Lan, sắc mặt cô ta rất khó coi, ánh mắt rụt lại, nhìn Diệp Phàm không chớp mắt: "Cậu là đệ tử của lâu chủ? Sao có thể?"
"Người của Bách Hoa Lâu nghe lệnh!"
Diệp Phàm quát to.
"Có thuộc hạ"
Hồng Diệp ôm tay trả lời Diệp Phàm.
Nhưng ở nơi này, ngoài cô ấy ra thì những người còn lại trong Bách Hoa Lâu không chút phản ứng, điều này khiến Hồng Diệp giật mình.
"Xem ra các người đều có ý định phản bội Bách Hoa Lâu?"
Ánh mắt Diệp Phàm nhìn lướt qua đám người ở Bách Hoa Lâu.
"Hừ, nhãi con, cho dù mày có là đệ tử của người đứng đầu Bách Hoa Lâu thì sao? Bọn họ đều là người của chị Mai, sẽ không có ai nghe theo lời của tên nhãi mày đâu!"
Người đàn ông trẻ tuổi kia nhìn Diệp Phàm khinh thường nói.
"Không ngờ đệ tử của Bách Hoa Lâu lại xuất hiện như vậy, thế cũng tốt, hạ anh ta không chừng còn có cơ hội khống chế toàn bộ Bách Hoa Lâu!"
Lúc này một người đàn ông trung niên vẻ mặt tàn nhẫn mặc áo bào đi đến bên cạnh người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Thẩm hộ pháp nói rất đúng."
Người thanh niên trẻ tuổi kia gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn về phía Mai Lan: "Chị Mai, mau cho người đưa tên kia xuống đi!"
"Người đâu!"
"Mang xuống dưới!"
Ánh mắt lạnh lẽo của Mai Lan nhìn Diệp Phàm, cô ta ra lệnh.
Đám người Bách Hoa Lâu lập tức muốn ra tay với Diệp Phàm.
"Dửng tay!" "Các người điên rồi à? Dám ra tay với thiếu chủ?" Hồng Diệp nói với đám người kia, ánh mắt cô ấy chuyển về phía Mai Lan: "Chị Mai, chẳng lẽ chị thật sự cấu kết với người ngoài để phản bội Bách Hoa Lâu sao?”
"Hồng Diệp, cô là thuộc hạ tôi coi trọng nhất, bây giờ cô đứng về phía tôi hay vẫn đứng về phía người kia?" Mai Lan nhìn Hồng Diệp nói.
Nét mặt Hồng Diệp không ngừng thay đổi, vẻ mặt vô cùng khó coi, cô ấy nhìn Mai Lan nói: "Thật xin lỗi chị Mai, tôi là người của Bách Hoa Lâu, tôi sẽ không phản bội Bách Hoa Lâu, chị Mai, chị mau tỉnh ngộ đi, phản bội Bách Hoa Lâu sẽ không có kết cục tốt đâu!"
"Hừ, lâu chủ ném Bách Hoa Lâu rồi biến mất mấy chục năm không quan tâm, bà ta đã không quan tâm Bách Hoa Lâu như vậy thì tại sao tôi phải mãi mãi trung thành?"
"Bây giờ sau lưng tôi chính là Huyền Kiếm Tông đứng đầu giới võ đạo quận Nam Thiên, cho dù lâu chủ có xuất hiện thì có thể làm gì được tôi?"
"Không bao lâu sau tôi sẽ nắm trong tay toàn bộ Bách Hoa Lâu của các quận, đến lúc đó tôi chính là lâu chủ mới của Bách Hoa Lâu!"
Ánh mắt Mai Lan tràn ngập dã tâm và dục vọng, cô †a cười lạnh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!