Âm !..
Một chưởng của Giáo chủ Huyen Âm Giáo đánh thẳng lên người Diệp Phàm, nhưng lại chẳng gây ra bất kỳ tổn thương nào cho hắn. Luồng Nguyên lực âm lãnh thấu xương kia vừa tiến vào cơ thể Diệp Phàm lập tức bị hắn luyện hóa trong nháy mắt.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều kinh ngạc, sắc mặt Giáo chủ Huyền Âm Giáo càng âm trầm hơn.
Lúc này, Các chủ Phi Kiếm Các khẽ quát một tiếng, hai tay vung lên. Từng thanh phi kiếm mang theo kiếm đạo chi thế khủng bố chém về phía Diệp Phàm. Toàn bộ sức mạnh của hắn đều dồn vào những thanh phi kiếm này, khiến mỗi thanh đều chứa đựng uy lực cực mạnh.
Thương Khung Chỉ.
Diệp Phàm đầu cũng không ngoảnh lại, trực tiếp điểm ra một chỉ.
Bùm !...
Một chỉ này của hắn chỉ ra, đám phi kiếm kia ngay tại chỗ bị đánh thành bột mịn. Mà sức mạnh của Thương Khung Chỉ khí thế không giảm, lao thẳng về phía Các chủ Phi Kiếm Các, ngay tại chỗ đánh nổ tung thân xác hắn.
Vị tông chủ của tông môn đỉnh cấp đại lục Thần Vũ này hoàn toàn không kịp phản ứng, thân xác đã hóa thành hư vô.
Trong phút chốc, tất cả mọi người tại hiện trường đều ngây ra như phỏng, trừng lớn hai mắt, lộ ra ánh nhìn không thể tin nổi.
Sắc mặt Giáo chủ Huyền Âm Giáo đại biến, trong mắt lộ ra vẻ kinh hoàng. Nhìn Diệp Phàm, nội tam han đột nhiên run rẩy, cả người toát mồ hôi lạnh.
Còn Diệp Phàm thì nghênh ngang đi về phía Đại điện Thần Vũ. Các cường giả khác thấy vậy, không một ai dám tiến lên ngăn cản.
Cứ như vậy, dưới anh mắt của mọi người, Diep Pham bước vào Đại điện Thần
Vũ.
Lúc này, sắc mặt của các cường giả đại lục Thần Vũ biến ảo liên tục. Bọn họ muốn xông vào, nhưng nghĩ đến cái chết thảm khốc của Các chủ Phi Kiếm Các, lại không có gan đó.
Bên trong Đại điện Thần Vũ, Diệp Phàm vừa bước vào đã lập tức cảm nhận được một cỗ áp bức vô hình.
Ở chính giữa đại điện, có một bóng người đang ngồi xếp bằng. Tuy nhiên trên người người này đã không còn bất kỳ sinh cơ nào, nhưng cỗ áp bức vô hình kia lại được giai phong từ chính than thể đo. Hiển nhiên, đay chính là vị Thần Vũ Chí Tôn kia.
"Không ngo lần đầu tiên Đại điện Thần Vũ mở ra, người bước vào lại là một người trẻ tuổi thế này. Chẳng lẽ bây giờ đại lục Thần Vũ đã không còn ai nữa sao?'
Lúc này, trên người Thần Vũ Chí Tôn lóe lên một đạo quang mang, hóa thành một bóng người hư ảo. Đó chính là một đạo tàn hồn của Thần Vũ Chí Tôn.
"Ông đây là đang coi thường tôi sao?"
Diệp Phàm nhìn đối phương bĩu môi.
"Người trẻ tuổi, ngươi cũng khá kiêu ngạo đấy. Nhưng mà đã vào được đây rồi, vậy thì mau dập đầu bản tôn làm sư phụ đi."
Bóng mờ hư ảo của Thần Vũ Chí Tôn trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!