"Ông mà cũng xứng với danh xưng Lăng Thiên ư?"
Câu nói đầy vẻ khinh thường và chế giễu của Diệp Phàm vừa dứt, cả hiện trường lập tức chìm vào tĩnh lặng, im phăng phắc.
Người của các thế lực có mặt tại đây đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin, trong đầu thầm nghĩ tên tộc trưởng Diệp tộc này điên thật rồi, lại dám ăn nói như thế với Lăng Thiên Đại Đế, ông ta đường đường chủ của cả đại lục này đấy!
Ai cũng biết, Lăng Thiên Đại Đế từ thời điểm Diệp tộc bị diệt đã là một cao thủ với tu vi Tam Trọng Đế cảnh. Bây giờ, khi đã nắm trong tay toàn bộ tài nguyên của Đại lục Lăng Thiên, thực lực của ông ta e rằng đã sớm đạt tới một cảnh giới cao hơn rất nhiều.
Tuy thực lực của Diệp Phàm rất mạnh, nhưng nói cho cùng thì hắn vẫn chưa bước chân vào Đế cảnh. Vậy mà lại dám sỉ nhục, chế giễu Lăng Thiên Đại Đế như vậy, quả thực là tự tìm đường chết mà!
Ngay lúc này, nghe những lời sỉ nhục và chế giễu của Diệp Phàm, sắc mặt Lăng Thiên Đại Đế dần trở nên u ám, toàn thân tỏa ra một luồng khí tức áp bức đến đáng sợ.
Trong thoáng chốc, tất cả mọi người trên khắp Đại lục Lăng Thiên đều cảm nhận được một áp lực cực lớn. Ai nấy đều run lên, tim đập thình thịch, cảm giác như thể Thần Chết đang đến gần.
Đặc biệt là những người thuộc các thế lực đang có mặt tại hiện trường, họ ở quá gần Lăng Thiên Đại Đế nên áp lực phải chịu càng thêm kinh khủng, bị trấn áp đến mức không thở nổi.
Thế nhưng, đối mặt với áp lực từ Lăng Thiên Đại Đế, Diệp Phàm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không hề có chút khó chịu nào.
"Nhóc con, cậu that sự cho rang mình là tộc trưởng Diệp tộc thì có thể làm gì làm à?"
"Dám nói bổn đế không xứng với danh xưng Lăng Thiên!"
"Bổn đế hiện là chúa tể của Đại lục Lăng Thiên. Bổn đế không xứng với danh xưng Lăng Thiên, thì còn ai xứng nữa?"
Lăng Thiên Đại Đe bước lên một bước, tỏa ra Đế uy vô thượng, nhìn cham chằm Diệp Phàm, gắn từng chữ. Giọng ông ta vang như tiếng rồng gầm, truyền đi khắp bốn phương.
"Chúa tể của Đại lục Lăng Thiên vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là Diệp tộc. Hai chữ 'Lăng Thiên' vốn là tên của tổ tiên Diệp tộc, chỉ dựa vào ông mà cũng đòi mang danh Lăng Thiên ư? Đúng là nực cười!"
Diệp Phàm nhìn Lăng Thiên Đại Đế, khinh bỉ đáp trả.
Câu nói này của hắn đã hoàn toàn chọc giận Lăng Thiên Đại Đế, khiến sắc mặt ông ta sa sầm, trong mắt lộ ra sát khí kinh hoàng.
"Muốn chết!"
Lăng Thiên Đại Đế gầm lên giận dữ. Ông ta vung tay một cái, Đế chi pháp tắc ngập trời lập tức bùng nổ, hung hăng đánh về phía Diệp Phàm.
Âm ầm ầm !!!
Một chưởng này đánh ra, hư không rung chuyển, sấm sét vang dội, ẩn chứa sát khí kinh thiên động địa. Nơi nó đi qua, không gian trực tiếp hóa thành hư vô!
Rõ ràng, Lăng Thiên Đại Đế đã ra tay không chút nương tình, muốn một chưởng nghiền nát Diệp Phàm. Thực lực của ông ta đã đạt đến cảnh giới Ngũ Trọng Đế cảnh, ở thời đại này tuyệt đối thuộc hàng cường giả đỉnh cao.
Đối mặt với một chưởng toàn lực này, trong mắt Diệp Phàm lóe lên tinh quang. Hắn vung Thiên Đế Kiếm, vận dụng Hoang Thiên Cửu Biến, trực tiếp thi triển đến Đệ bát biến. Sức mạnh toàn thân hắn tăng vọt 1152 lần, một luồng sức mạnh ngút trời không chút giữ lại mà bộc phát ra từ cơ thể, truyền thẳng vào Thiên Đế Kiếm.
"Giết !!! "
Diệp Phàm gầm lên một tiếng, vung kiếm chém tới, thế không thể cản phá, nghênh chiến với chưởng pháp của Lăng Thiên Đại Đế.
Âm! Âm! Âm!
Trong chốc lát, những tiếng nổ kinh thiên động địa liên tiếp vang lên. Bốn phương tám hướng bị du chấn nang lượng ngap trời bao phủ, trực tiếp hóa thành hư vô. Các cường giả của những thế lực có mặt tại đó đều điên cuồng lùi lại phía sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!