Mọi người từ mọi tầng lớp xã hội ở Giang Bắc đều sốc trước tin tức này.
Tất cả các lực lượng đều đang bàn tán về việc. Thanh Phong Môn bị tiêu diệt.
Đầu tiên phải kể đến là gia tộc Hoàng Bộ, một gia tộc lớn ở huyện Giang Bắc bị xóa sổ, bây giờ đến cả 'Thanh Phong Môn có trăm ngàn đệ tử cũng bị tiêu diệt. Đây là một chuyện khó tin đối với mọi người ở mọi thế lực trong huyện Giang Bắc.
Tuy nhiên điều mà các thế lực ở Giang Bắc muốn biết nhất chính là ai có thể tiêu diệt được một Thanh Phong Môn khổng lồ đó.
Chẳng mấy chốc đã có tin tức nổ ra.
Người tiêu diệt Thanh Phong Môn và tàn sát hàng chục ngàn đệ tử của Thanh Phong Môn là đệ tử của chiến thần Tiêu Thiên Sách, ông là cựu chiến thần số một của Long Quốc.
Mà tin tức này do chính miệng của những đệ tử của Thanh Phong Môn đã trốn thoát khỏi chỗ chết truyền ra.
Bởi vì khi đó Diệp Phàm đã nói trước mặt các đệ tử Thanh Phong Môn rằng hắn chính là đệ tử của chiến thần Tiêu Thiên Sách, vì vậy tất nhiên những đệ tử của 'Thanh Phong Môn đều biết.
Bây giờ họ đã trốn thoát được nên mới kể lại câu chuyện đó.
Đột nhiên đệ tử của chiến thần Tiêu Thiên Sách xuất hiện. Tin tức một người có thể tiêu diệt hàng vạn đệ tử của Thanh Phong Môn lan nhanh như đám cháy rừng, bắt đầu lan ra khắp Kim Lăng và thậm chí là khắp huyện Giang Bắc.
Tin tức này lan ra khiến nhiều người cảm thấy bất ngờ.
Chiến thần Tiêu Thiên Sách là chiến thần số một ở Long Quốc nhưng ông ta đã biến mất hơn mười năm rồi.
Lúc này đột nhiên đệ tử của ông xuất hiện, lại một mình giết chết hàng vạn đệ tử của Thanh Phong Môn, đương nhiên sẽ gây chấn động khắp nơi.
Thậm chí đã có tin cho rằng đệ tử này của chiến thần Tiêu Thiên Sách cũng là người đã xóa sổ gia tộc
Hoàng Bộ.
Chính chuyện này càng khiến cho người ta bàn tán dữ dội hơn về người đệ tử này.
Một khi tin tức này truyền khắp Long Quốc, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến các thế lực bên trong Long Quốc.
Trong Bách Hoa Lâu ở Kim Lăng.
Diệp Phàm đã quay lại đây, hắn nhìn người phụ trách Bách Hoa Lâu rồi nói. “Anh đã tìm thấy dược liệu mà tôi cần chưa?”
“Thiếu chủ, ngoại trừ hà thủ ô đen ra thì những dược: liệu mà ngài cần đều đã được chuẩn bị xong!”
Người phụ trách nói.
“Không tìm được hà thủ ô đen sao?”
Diệp Phàm nhăn mặt hỏi.
Hà thủ ô đen này là dược liệu quan trọng nhất dùng để chữa trị cánh tay bị thương của Mục Kinh Thiên, không có nó thì không được.
“Thiếu chủ, hà thủ ô đen này rất quý hiếm nên các hiệu thuốc lớn không có sẵn đâu.”
“Tuy nhiên theo điều tra của Bách Hoa Lâu, có một nơi đang có một cây hà thủ ô đen.”
Người phụ trách nói tiếp. “Là ở đây?” Diệp Phàm trực tiếp hỏi.
“Là chi nhánh của Thương hội Thiên Long ở Giang Bắc”
Người phụ trách nói.
“Thương hội Thiên Long?”
“Ở Thương hội Thiên Long, vậy sao anh không mua về đi?”
Diệp Phàm lạnh lùng hỏi.
“Bẩm báo thiếu chủ, tôi đã đến Thương hội Thiên Long rồi và cũng đã đề nghị mua cây hà thủ ô đen này với giá cao nhưng đối phương lại không đồng ý, bọn họ nói nhà họ Ngụy đã đặt trước cây hà thủ ô đen này rồi nên không thể bán nó cho tôi.”
Người phụ trách giải thích.
“Nhà họ Ngụy?”
Diệp Phàm nhíu mày.
“Nhà họ Ngụy là một trong ba gia tộc lớn ở Giang Bắc và có tên tuổi ngang với gia tộc Hoàng Bộ, nhưng thực lực của nhà họ Ngụy thì không bằng gia tộc Hoàng Bộ vì thời gian truyền thừa cũng chỉ có bảy mươi tám mươi năm!”
Người phụ trách lại nói.
“Nếu đã như vậy thì tại sao bọn họ có thể nổi danh như gia tộc Hoàng Bộ, lại còn có thể khiến cho Thương hội từ chối Bách Hoa Lâu?”
Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Bởi vì người đứng sau nhà họ Ngụy chính là Trần đại sư, ông ta là nhân vật đứng đầu Giang Bắc.”
Người phụ trách nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!