"Ngoài tôi ra, Lạc Nữ là người có thiên phú cao nhất trong tộc Lạc Thần, cũng là đối thủ cạnh tranh vị trí người thừa kế tộc trưởng với tôi, chỉ có điều năm đó cô ta đã đấu thua tôi. Cô ta là cháu gái của Đại Tế Ti, cho nên bà ta mới bày mưu hãm hại tôi, hòng giúp cháu gái Lạc Nữ của mình có cơ hội kế thừa truyền thừa Lạc Thần, bước vào Đế Cảnh, chưởng quản tộc Lạc Thần."
Trong mắt Lạc Trì Ngư lóe lên tia sáng lạnh lùng, lạnh lùng quát lên: "Tôi sẽ không để cô ta thành công thực hiện âm mưu này!"
"Sao nào? Cô định ngăn cản người ta thành Đế hay gì? Nói thật với thực lực hiện tại của cô, e là không làm nổi đâu." Diệp Phàm nhìn Lạc Trì Ngư, lạnh lùng nói.
“Không phải còn có chủ nhân đây sao?"
Lạc Trì Ngư nhìn về phía Diệp Phàm, còn hắn thì nhếch mép, nói: "Tuy tôi là chủ nhân của cô, nhưng tôi chẳng có ý định giúp cô!"
"Anh giết người của Đại Tế Ti tức là đã trở thành kẻ thù của bà ta. Một khi Lạc Nữ thành Đế, bọn họ chẳng những đuổi cùng giết tận tôi mà cũng sẽ không đời nào chịu buông tha cho anh đâu. Vì thế, anh giúp tôi nghĩa là đang tự giúp anh đấy, với cả chẳng lẽ anh không muốn nắm giữ thế lực đỉnh cấp như tộc Lạc Thần hả?" Lạc Trì Ngư nhìn Diệp Phàm, chậm rãi thốt ra từng câu một.
“Cô nói cũng có lý đấy, có điều giờ tôi còn chuyện quan trọng hơn cần xử lý, việc của tộc Lạc Thần các cô, đợi khi nào tôi xử lý xong những việc khác đã rồi tính!" Diệp Phàm nói thẳng.
"Có thể, dù Lạc Nữ có tiếp nhận được truyền thừa của Lạc Thần thì cũng không thể thành Đế nhanh tới vậy!" Lạc Trì Ngư khẽ gật đầu.
Bộp bộp bộp!
Đúng lúc này, đột nhiên có ba người xuất hiện, người dẫn đầu mặc trường bào màu đen, tóc dài để xõa, vẻ mặt lạnh lùng, hai người đi theo sau lưng ông ấy tỏa ra khí tức kinh khủng!
Diệp Phàm nhìn ba người mới tới, nhướng mày, lạnh lùng hỏi: “Mấy người là
ai?"
"Cậu đang giữ Lò Luyện Thiên?" Người đàn ông với mái tóc dài xõa tung nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.
"Mấy người tới vì Lò Luyện Thiên à?" Diệp Phàm sững sờ, có chút kinh ngạc.
"Quả nhiên Lò Luyện Thiên đang ở trên người cậu!" Ánh mắt người đàn ông nhìn chòng chọc Diệp Phàm, uy lực vô hình của ông ta bao phủ lấy Diệp Phàm, lập tức làm hắn cảm thấy không gian bốn phía đều như đang bị phong bế lại!
"Rốt cuộc mấy người là ai?" Diệp Phàm nhìn đối phương, nghi ngờ hỏi. Lò Luyện Thiên này không phải lò luyện khí của Luyện Thiên Tông ở vị diện cấp trung sao? Sao người ở vị diện cấp cao lại nhòm ngó Lò Luyện Thiên này?
"Giao Lò Luyen Thiên ra đây!"
Người đàn ông lạnh lùng nói.
“Ông nói đưa thì phải đưa sao? Ông là cái thá gì?"
Diệp Phàm nhếch miệng, lạnh lùng nói.
"To gan, dám ăn nói vô lễ với chủ nhân!"
Hai người đứng sau người đàn ông tóc dài quát Diệp Phàm, bọn họ phóng thẳng tới chỗ hắn, người nào người nấy đều phóng ra một đợt sức mạnh kinh hoàng!
Thực lực của hai người này đều mạnh hon cường giả Hạ Vị Thần một bậc, hơi thở bộc phát ra vô cùng khủng bố.
Diệp Phàm nhanh chóng vung Ma Đao Hổ Phách ra, một đao thôi thúc Ma đạo bản nguyên, bổ thẳng về phía hai người đó.
Diệp Phàm không hề nương tay, một đao này, hắn dốc hết sức lực phóng thích tất cả sức mạnh của Ma Đao Hổ Phách, ma khí ngút trời cuồn cuộn xông ra, trực tiếp va chạm với hai người kia!
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ rền vang mãi không dứt, năng lượng cuồn cuộn bắn ra bốn phía!
Lúc này, hai người kia bị một đao của Diệp Phàm đánh cho buộc phải lùi về sau, người đàn ông kia kinh ngạc nhìn Diệp Phàm: "Không ngờ cậu còn trẻ tuổi như vậy mà thực lực đã đạt tới trình độ này rồi!"
Xoẹt!
Người đàn ông này vung tay, chộp về phía Diệp Phàm, một lực hút kinh khủng tức khắc xuất hiện, tóm thẳng lấy Diệp Phàm kéo về phía ông ta.