"Bắt gã lại, những người khác nhà Hoàng Bộ thì giết hết."
Diệp Phàm lạnh nhạt nói. Mộ Bạch sai Thiên Sách Vệ bắt Hoàng Bộ Kỳ.
Đồ Phu và những Thiên Sách Vệ còn lại bắt đầu thẳng tay vây quét người nhà Hoàng Bộ.
Nhất thời bên trong khu biệt thự này vang lên từng tiếng hét thê lương thảm thiết.
Người của gia tộc Hoàng Bộ hoàn toàn không có sức chống cự trước sự tàn sát của Đồ Phu và Thiên
Sách Vệ, tất cả đều nằm trong vũng máu.
Ba phút sau, đám người Diệp Phàm ra khỏi khu biệt thự.
Hơn một nghìn tộc nhân của gia tộc Hoàng Bộ bị giết sạch, không một ai sống sót!
Tất nhiên Hoàng Bộ Kỳ vẫn còn sống. Rầm rầm rầm! Khi bọn họ ra khỏi khu biệt thự, quận trưởng quận
Giang Bắc là Tào Giang dẫn theo rất nhiều quân quận vệ tới.
"Quận trưởng Tào cứu tôi với!"
Lúc này, Hoàng Bộ Kỳ đang bị bắt nhìn thấy Tào Giang liần vội vàng hét lên, trong mắt lóe lên hi vọng.
"Thả Hoàng Bộ thiếu gia ra!"
'Tào Giang thấy Hoàng Bộ Kỳ bị bắt thì mặt biến sắc, ra lệnh cho đám người Diệp Phàm.
Chiến sĩ quân quận vệ phía sau ông ta lập tức chĩa súng vào đám người Diệp Phàm.
"Chúng mày muốn sống thì mau thả tao ra, nếu không chúng mày chắc chắn phải chết."
Hoàng Bộ Kỳ quát Diệp Phàm. "Cút!"
Diệp Phàm nhìn quận trưởng quận Giang Bắc, chỉ thốt ra một chữ, sát khí ngùn ngụt!
"Thả Hoàng Bộ thiếu gia ra, nếu không chúng tôi sẽ lập tức nổ súng!"
Sắc mặt Tào Giang thay đổi, ông ta lặp lại lần nữa.
Các chiến sĩ quân quận vệ đã đặt ngón tay lên cò súng, sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào!
"Dừng tay!"
Lúc này, một tiếng quát vang lên.
Triệu Thiên Lâm dẫn theo một nhóm người Long Hồn tới.
"Quận trưởng Tào, lập tức bảo người của ông buông vũ khít"
Triệu Thiên Lâm nói với Tào Giang. "Cậu là ai?" Tào Giang nhìn Triệu Thiên Lâm.
Triệu Thiên Lâm lấy ra một tấm lệnh bài, trên đó có chữ "Soái" mạnh mẽ hữu lực.
"Soái Lệnh ở đây, ông dám chống lại Soái Lệnh ư?” Triệu Thiên Lâm quát Tào Giang.
Tào Giang nhìn thấy Soái Lệnh, tức thì sợ hết hồn.
Soái Lệnh tượng trưng cho Long soái, người đứng đầu Chiến Bộ Long quốc!
Thấy Soái Lệnh như thấy Long soái!
Tào Giang và tất cả chiến sĩ quân quận vệ lập tức quỳ xuống, vẻ mặt kính sợ.
Sau đó, Triệu Thiên Lâm nhìn Hoàng Bộ Kỳ rồi lại nhìn Diệp Phàm, muốn nói gì đó nhưng đám người Diệp Phàm đã rời đi.
"Quận trưởng Tào cứu tôi với."
Hoàng Bộ Kỳ hét to cầu cứu Tào Giang. Tào Giang khó xử, nhìn sang Triệu Thiên Lâm: "Đại nhân, đám người kia bắt Hoàng Bộ thiếu gia, có phải..."
"Để cho bọn họ đi."
Triệu Thiên Lâm nói.
Đám người Diệp Phàm cứ thế rời đi.
Còn nhóm Triệu Thiên Lâm và nhóm Tào Giang thì đi vào khu biệt thự.
Khi bọn họ trông thấy cảnh tượng như địa ngục trần gian trong khu biệt thự này, ai nấy đều giật mình.
Tào Giang và rất nhiều chiến sĩ quân quận vệ nôn mửa tại chỗ.
Sắc mặt của Triệu Thiên Lâm và người của Long Hồn cực kỳ khó coi.
"Lễ nào những người này đều bị bọn họ giết?"
Một người đàn ông gầy gò như khỉ trong Long Hồn kinh hãi nói.
Đám người Long Hồn này chính là đám người xuất hiện ở Thiên Hải lúc trước!
"Nơi này đã trở thành chiến trường!"
"Thật đáng sợt" Cô gái tên Lãnh Nguyệt hoảng sợ nói. "Xem ra chúng ta đã đến muộn!"
"Không ngờ gia tộc Hoàng Bộ lớn mạnh như vậy lại bị tiêu diệt!"
Triệu Thiên Lâm nói với vẻ mặt phức tạp, trong lòng cũng cực kỳ sốc.
Lúc này y cảm thấy mình đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Diệp Phàm.
Sự đáng sợ của người này nằm ngoài sức tưởng tượng của y.
Gia tộc Hoàng Bộ truyền thừa ba trăm năm mà cũng bị Diệp Phàm tiêu diệt!
Nghiêng bàn tay làm mây, úp bàn tay làm mưa. Có lẽ câu này nói về Diệp Phàm! "Đại nhân, rốt cuộc đám người kia là ai?"