"Đại trưởng lão hôm nay sao rảnh rỗi tới đây vậy?"
Tần Ngọc Khanh ngng đầu, lộ ra khuôn mặt thanh tú, cao quý thanh nhã!
Dù bị giam cầm, phế bỏ tu vi, bị nhốt trong ngục tối tăm hơn hai mươi năm, Tần Ngọc Khanh vẫn toát lên khí chất cao quý, tựa như tiểu thư Tần tộc chói lọi ngày nào!
Năm xưa, Tần Ngọc Khanh chính là thiên tài mạnh nhất Tần tộc, áp đảo toàn bộ người cùng thế hệ, còn được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Thần giới, xứng danh thiên chi kiều nữ chói sáng!
Lúc đó, vô số thiên kiêu Thần giới và các thế giới khác đều muốn chiếm được cảm tình của bà ấy. Khi tất cả đều nghĩ bà ấy sẽ kết hôn với một thiên kiêu lừng lẫy, thì đột nhiên tin đồn bà ấy mang thai làm chấn động cả Tần tộc!
Tộc trưởng Tần tộc - cha Tần Ngọc Khanh vô cùng phẫn nộ, với gia tộc đỉnh cấp như Tần tộc, mang thai trước hôn nhân là điều cực kỳ nhục nhã, hoàn toàn bại hoại gia phong. Hơn nữa Tần Ngọc Khanh lại là thiên tài mà Tần tộc cực kỳ coi trọng, đột nhiên mang thai khiến tộc trưởng vô cùng giận dữ!
Tộc trưởng ép hỏi đứa bé trong bụng là của ai, nhưng bà ấy kiên quyết không nói, khiến tộc trưởng phải giam lỏng.
Có điều sau đó Tần Ngọc Khanh bí mật trốn thoát rồi biến mất, mãi đến vài năm sau, bà ấy mới bị nhị trưởng lão Tần tộc bắt về. Trong cơn thịnh nộ, tộc trưởng phế bỏ toàn bộ tu vi của bà ấy, đày vào tử ngục Tần tộc, cấm mọi người thăm nom!
Cứ như vậy, Tần Ngọc Khanh vốn là thiên chi kiều nữ, đã bị phế bỏ toàn bộ tu vi, giam cầm nơi đây hơn hai mươi năm!
"Đại tiểu thư, hôm nay lão phu tới đây là để thông báo với cô, bảy ngày sau, cô sẽ gả cho giáo chủ Thông Thiên, trở thành tiểu thiếp của hắn!"
Tần tộc đại trưởng lão nhìn Tần Ngọc Khanh nói.
Tần Ngọc Khanh bình thản đáp: "Vội vàng như vậy sao?"
"Đây chẳng phải là để đại tiểu thư sớm thoát khỏi lao ngục tăm tối này sao? Nói thật, đại tiểu thư nên cảm ơn lão phu. Nếu không có ta, có lẽ cả đời cô cũng không có cơ hội rời khỏi đây!"
Đại trưởng lão khẽ cười.
"Ông không sợ ta tới Thông Thiên gây rối sao?"
Tần Ngọc Khanh thản nhiên nói.
"Lão phu tin đại tiểu thư sẽ không làm vậy, một khi cô gây rối, giáo chủ Thông Thiên nổi giận, e rằng Tần tộc sẽ gặp họa. Lẽ nào đại tiểu thư muốn nhìn Tần tộc diệt vong trong tay mình?"
Đại trưởng lão cười lạnh. Tần Ngọc Khanh nhìn lão ta: "Ông đúng là kẻ lắm mưu nhiều kế!"
Vị đại trưởng lão này mỉm cười: "Đại tiểu thư quá khen, ta biết cô rất coi trọng Tần tộc. Năm xưa cô khiến Tần tộc trở thành trò cười, nhưng bây giờ Tần tộc có thể đứng đầu bách tộc hay không đều nhờ vào đại tiểu thư. Tin rằng cô sẽ không để Tần tộc thất vọng lần nữa đúng khônh? Hơn nữa, đại tiểu thư chắc cũng không muốn nhìn đứa con duy nhất của mình chết chứ?"