Cơ Như Yên bước vào phòng của Diệp Phàm, trực tiếp đóng cửa lại, nhìn chẳm chằm vào hắn, ánh mắt lóe lên vài giây, rồi đột nhiên cô ta đưa tay cởi bỏ quần áo trên người.
Chỉ trong chớp mắt, bộ váy dài của Cơ Như Yên đã trượt xuống đất, cơ thể hoàn mỹ ngay lập tức hiện ra trước mắt Diệp Phàm, làm hắn sững sờ ngay tại chỗ.
Lúc này, Cơ Như Yên với gương mặt kiều mị, chậm rãi bước đến trước mặt hắn, vòng tay ôm lấy hắn, nhẹ giọng nói: "Thiếu chủ, tối nay hãy để tôi hầu hạ anh được không!"
Ngay lập tức, cô ta bắt đầu giúp Diệp Phàm cởi quần áo.
Nhưng đúng lúc này, Diệp Phàm giật mình tỉnh táo lại, vội vàng lùi lại vài bước, nhìn Cơ Như Yên rồi nói: "Như Yên, cô đang làm gì vậy? Mau mặc lại quần áo đi!"
Vừa nói, hắn vừa quay phắt đầu sang chỗ khác, không dám nhìn cô ta, sợ rang neu tiếp tuc đối diện, han thuc sự se không kiem chế được. Dù sao thì sức quyến rũ của cô ta cũng quá mạnh!
"Thiếu chủ, cơ thể của tôi chưa từng thuộc về bất cứ ai, và toi làm vậy cũng không phải vì mong mỏi trở thành người phụ nữ của thiếu chủ. Tôi chỉ muốn giúp anh thôi!"
Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm đầy tình cảm, giọng nói dịu dàng.
"Giúp tôi?"
Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi:
"Như Yên, cô có ý gì?"
"Thiếu chủ, tôi sở hữu mị thể nếu hợp thể với đàn ông, có thể giúp đối phương nhanh chóng tăng cường thực lực. Mà với thực lực của tôi bây giờ, chắc chắn có thể giúp thiếu chủ đột phá lên một tầng cao hơn!"
Cơ Như Yên cham rai tien đến sau lưng Diệp Phàm, rồi bất ngờ vòng tay ôm lấy hắn từ phía sau.
Ngay lập tức, cơ thể Diệp Phàm cứng đờ, hắn vội vàng gỡ tay cô ta ra, quay người lại nhìn thẳng vào cô ta, nghiêm túc nói: "Như Yên, cô hãy nhớ kỹ! Mặc dù cô gọi toi là thiếu chủ, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự xem cô là thuộc hạ, mà luôn coi cô như một người bạn, một người thân. tôi cũng không cần cô phải hy sinh bản thân để giúp tôi nâng cao thực lực. Nếu làm vậy, tôi sẽ coi thường chính mình!"
"Thiếu chủ, tôi không phải đang hy sinh bản thân, tôi chỉ ... "
Cơ Như Yên vội vàng giải thích, nhưng chưa kịp nói hết câu, Diệp Phàm đã phất tay, nhặt quần áo lên mặc lại giúp cô ta.
"Được rồi, Như Yên, chuyện tối nay dừng lại ở đây, cô về nghỉ ngơi đi!"
Diệp Phàm nói dứt khoát.
Cơ Như Yên nhìn hắn, khe nói: "Xin lỗi, thiếu chủ, là tôi đã lỗ mang, Như Yên cáo từ!"
Sau đó cô ta lặng lẽ rời khỏi phòng.
Diệp Phàm hít sâu một hơi, trên trán thậm chí còn lấm tấm vài giọt mồ hôi lạnh.
May mà ý chí của y đủ vững vàng, nếu không thì e rằng đã không thể kiềm chế nổi!
"Haizz ... Liễu Hạ Hiệu đúng là khó làm!"
Diệp Phàm không khỏi cảm thán.
Cùng lúc đó, khi Cơ Như Yên vừa rời khỏi phòng Diệp Phàm chưa đi được bao xa thì đã chạm mặt Tuyết Vô Cơ.
"Nữ hoàng!"
Cơ Như Yên nhìn nàng, sắc mặt khẽ biến, có chút hoảng loạn.
"Với dung mạo và thân hình của cô, lại thêm mị thể, vậy mà anh ta cũng có thể nhịn được sao?"
"Anh ta không phải là ... có vấn đề đó chứ?"
Tuyết Vô Cơ nhìn Cơ Như Yên, ánh mắt lóe lên vẻ suy đoán.
Cơ Như Yên thoáng sững người, vội nói: "Sao có thể chứ? Thiếu chủ anh ấy ... "
"Trước đây, con nhóc Đường Sở Sở kia cũng vẫn còn là nguyên trinh. Anh ta yêu cô ta đến vậy mà cũng không động vào. Có khi nào thực sự có vấn đề không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!