"Ta cho."
Khi Diệp Phàm chất vấn vị nhị tiểu thư của Thánh địa Huyền Thiên này thì có một giọng nói từ phía sau hắn truyền đến.
Diệp Phàm quay lại nhìn thì thấy một lão giả tóc râu bạc trắng trong chiếc áo choàng màu xanh, chẳng biết xuất hiện ở đây từ lúc nào.
"Thanh Lão."
Nhị tiểu thư thấy lão giả xuất hiện thì vội vàng kêu lên, trong mắt lóe ánh sáng lạnh lẽo nhìn Diệp Phàm: "Hôm nay người phải chết là ngươi."
"Thanh Lao? Chang lẽ người này chính là một trong tam đại Đan Vương của hiệp hội Luyện đan sư, danh xưng Thanh Lão?"
"Vị Thanh Lão này chính là luyện đan sư cấp cao chân chính trong thế giới Đại Thiên, có thể luyện chế ra thiên đan trong truyền thuyết."
“Không ngờ lão ta cũng tới."
Lúc này, không ít người đang quan sát từ xa đều nhận ra vị lão giả tóc râu bạc trắng và nổi lòng tôn kính.
Trong vị diện cấp trung, một sự tồn tại có thể được xưng là Đan Vương thì phải là luyện đan sư đỉnh cao chân chính, tùy tiện luyện chế một viên đan dược cũng khiến vô số cường giả tranh đoạt.
Vì nguyên nhân này nên Đan Vương có địa vị cực cao trong thế giới Đại Thiên, bất cứ thế lực tông môn hay cường giả nào cũng không đi đắc tội đối phương.
Mà vị lão giả trước mắt này là Thanh Lão, một trong tam đại Đan Vương của hiệp hội Luyện đan sư và sở hữu thuật luyện đan rất mạnh.
Diệp Phàm nhìn Thanh Lão, nói: "Ngươi muốn bảo vệ cô ta?"
"Cô ta là đệ tử Hiệp hội Luyện đan sư, cũng là đệ tử quan môn của Hội trưởng hiệp hội chúng ta, đồng thời là đệ tử thiên tài trọng điểm bồi dưỡng của hiệp hội Luyện đan sư, ngươi nói ta có nên bảo vệ nàng hay không?" Thanh Lão nhìn Diệp Phàm, bình tĩnh thốt ra.
"Nhưng ngươi không gánh nổi." Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
"Người trẻ tuổi, dù ta không biết giữa các ngươi có ân oán gì, nhưng trong thiên hạ này, không có ân oán gì là không hóa giải được. Ta có một viên đan dược, chỉ cần ngươi ăn vào là tu vi có thể trực tiếp tăng lên một cảnh giới lớn, ngươi nhận đan dược và xoá bỏ ân oán với cô ta, thế nào?"
Thanh Lão lấy ra một viên đan dược, nhìn Diệp Phàm thương lượng.
Những người khác nhìn thấy viên đan dược kia đều nuốt một ngụm nước bọt với vẻ mặt vô cùng hâm mộ.
Không ai có thể từ chối một viên đan dược giúp người ta tăng lên một cảnh giới lớn, chỉ là đan dược như vậy, không phải bọn họ muốn là được.
Lúc này, mọi người đều nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt hâm mộ.
Xoạt.
Lúc này, Diệp Phàm nhận lấy viên đan dược kia, mọi người thấy vậy cũng không khỏi cảm thán, dù là yêu nghiệt như Diệp Phàm cũng không cưỡng nổi sức hấp dẫn của đan dược.
Ánh mắt Thanh Lão lộ vẻ thường, lão ta tưởng rằng kẻ này mạnh mẽ lắm, không ngờ chỉ một viên đan dược đã giải quyết xong.
Nhưng một giây sau, Thanh Lão và đám người sững sờ, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi, chỉ thấy Diệp Phàm vuốt ve viên đan dược kia rồi trực tiếp bóp thành phấn vụn.
Xoạt xoạt xoạt ...