Thẩm Hạo lập tức dốc toàn lực tấn công Diệp Phàm.
Hắn ta tuy biết Diệp Phàm lúc này đã là cung tên hết đà, nhưng biểu hiện vừa rồi của đối phương làm hắn ta không dám khinh suất.
Dĩ nhiên, hắn ta vẫn giữ lại một phần sức mạnh, không có ý định thực sự giết chet đoi phương, bởi han ta con muon lay được Tru Thiên Trận từ trên người Diệp Phàm.
Bùm !!!
Trong khoảnh khắc, một chưởng của Thẩm Hạo đánh trúng Diệp Phàm, phát ra tiếng nổ giống như sấm rền, nhưng thân thể Diệp Phàm lại không hề nhúc nhích. Dựa vào Nhân Đạo Hộ Giáp cùng khả năng phòng ngự kinh người của thân thể, Diệp Phàm miễn cưỡng đỡ được một đòn này.
Thẩm Hạo tuy đã bước vào Pháp Tướng Cảnh, nhưng dù có dốc toàn lực cũng không thể gây tổn thương cho Diệp Phàm dù chỉ một chút. Trước đó, trong lúc bế quan hấp thụ lực lượng Tín Ngưỡng, thân thể Diệp Phàm cũng đồng thời hấp thụ được một phần lực lượng, làm cho sức mạnh nhục thân tăng lên đáng kể.
Với khả năng phòng ngự hiện tại, cộng thêm Nhân Đạo Hộ Giáp, Diệp Phàm hoàn toàn có thể phớt lờ các đòn tấn công từ cường giả Giới Vực Cảnh!
“Ngươi ... "
Khi Thẩm Hạo thấy mình không thể làm tổn thương Diệp Phàm dù chỉ một chút, hắn ta ngay lập tức sững sờ, mắt trợn trừng, gương mặt đầy vẻ không dám tin.
"Cho dù ta mất hết sức mạnh, ngươi cũng không giết được ta!"
Diệp Phàm nhìn Thẩm Hạo, giọng điệu đầy khinh miệt.
Vừa nói hắn vừa nhanh chóng khôi phục lại một phần sức mạnh. Nhưng lời nói của han lại làm Thẩm Hạo tức đến thổ huyết. Thẩm Hạo vốn đã vô cùng ghen tị vì Diệp Phàm nắm giữ Tru Thiên Trận, giờ lại bị đối phương châm chọc như vậy. Điều này làm cho một kẻ kiêu ngạo như hắn ta không thể chấp nhận được.
Điều quan trọng nhất là, kẻ châm chọc hắn ta lại là người của Quỷ Cốc đến từ vị diện thấp kém, trong khi hắn ta là thiếu chủ Quỷ Cốc của thế giới Đại Thiên, một vị diện trung đẳng. Thân phận giữa hai người khác biệt như trời và đất, nhưng hắn ta lại bị đối phương nhục nhã như vậy, phẫn nộ và sát ý trong lòng Thẩm Hạo cuộn trào mãnh liệt.
“Khốn kiếp, đi chết đi!"
Thẩm Hạo tức giận gầm lên, xuất ra toàn lực, không hề giữ lại, muốn triệt giết chết Diệp Phàm.
Âm !!!
Lúc này, Diệp Phàm tung một quyền, sức mạnh nhục thân hội tụ lại, va chạm với đòn tấn công của Thẩm Hạo, tạo ra một tiếng nổ kinh thiên động địa!
“Phụt !!! "
Thân thể Thẩm Hạo bị đánh bay ra xa, nặng nề rơi xuống đất, thổ huyết.
Còn Diệp Phàm thì đã khôi phục lại một phần sức mạnh nhục thân. Hắn đứng dậy, từng bước từng bước tiến về phía Thẩm Hạo.
“Ngươi ... "
Thẩm Hạo nhìn thấy Diệp Phàm đang tiến tới, sắc mặt biến đổi, vội vàng hét lên với những người khác trong Quỷ Cốc: "Mau, mau giết hắn!"
Nhưng đám đệ tử Quy Cốc từ lâu đã bị Diệp Phàm dọa sợ đến mất mật, làm sao dám ra tay. Từng người một bỏ chạy tán loạn, không thèm quan tâm đến Thẩm Hạo.
"Khốn nạn !!! "
Thẩm Hạo nhìn đám đệ tử Quỷ Cốc bỏ mặc mình chạy trốn, tức giận chửi rủa.
“Các ngươi đúng là một lũ không có chút khí tiết nào, đúng làm làm mất mặt Quỷ Cốc!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Xin lỗi, vừa rồi là lỗi của ta. Nể tình chúng ta là đồng môn, ngươi đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho ta lần này đi!"
Đột nhiên, Thẩm Hạo vội vàng cầu xin tha mạng với Diệp Phàm.
Xoẹt!
Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, hắn khinh bỉ nhìn Thẩm Hạo: “Ban đầu ta còn định tha mạng cho ngươi, nhưng không ngờ ngươi lại hèn nhát đến vậy. Sống như ngươi chỉ làm mất mặt Quỷ Cốc, vì thế ngươi phải chết!"
Lời vừa dứt, sát khí trên người Diệp Phàm lập tức bùng phát, khiến sắc mặt Thẩm Hạo tái nhợt. Hắn ta vội vàng hét lên: "Ngươi không thể giết ta! Ta biết chỗ của chí bảo Quỷ Cốc! Nếu ngươi giết ta, sẽ không ai tìm thấy được chí bảo đó!"
"Chí bảo Quỷ Cốc?"
Nghe đến đây, ánh mắt Diệp Phàm lóe lên tia thắc mắc. Thẩm Hạo nói ngay: "Đúng vậy, trong Quỷ Cốc ẩn giấu một món chí bảo. Khi xưa các thế lực vây công Quỷ Cốc, một trong những lý do chính là để đoạt lấy món chí bảo này. Nhưng bọn chúng không tìm thấy được, hiện tại chỉ có ta biết nơi cất giấu chí bảo. Nếu ngươi tha cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết nó ở đâu!"
"Bán đứng Quỷ Cốc để cầu mạng, tội của ngươi càng không thể tha!"
Diệp Phàm lạnh lùng quát lên, tung một chưởng đập thẳng vào đầu Thẩm Hạo, thi triển hồn quyết, cưỡng ép rút lấy ký ức linh hồn của đối phương, sau đó nghiền nát linh hồn của hắn ta thành tro bụi.
“Phụt !!! "
Thẩm Hạo phun ra một ngụm máu tươi, thất khuýu trên mặt chảy máu, chết không nhắm mắt.
Sau khi rút được ký ức của đối phương, Diệp Phàm nhanh chóng nắm rõ thông tin về món chí bảo kia.
Tuy nhiên, Thẩm Hạo cũng không biết rõ vị trí của món chí bảo kia, chỉ biết nó vẫn nằm ở trong sào huyệt Quỷ Cốc, tức Quỷ Cốc Sơn, thuộc trung cấp vị diện. Về vị trí cụ thể, Thẩm Hạo cũng không nắm rõ, vì năm xưa các thế lực kia hành động quá nhanh, cha của hắn ta chưa kịp nói rõ món chí bảo ở đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!