“Hằng Nhi!!!"
Thác Bạt Thông nhìn thấy con trai mình chết thảm, đau lòng kêu lên một tiếng, rồi lại phun ra một ngụm máu.
Những người khác có mặt ở đây đều chết lặng.
“Giết, giết hắn!”
Thác Bạt Thông hét lớn, chỉ vào Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy sát ý ngập trời
Soạt, soạt, soạt! !!
Tất cả cường giả của tộc Thác Bạt đều lao về phía Diệp Phàm, người nào cũng vung linh khí lên rồi thi triển các tuyệt kỹ khác nhau để tấn công hắn.
Còn Diệp Phàm thì cầm kiếm và kích hoạt tứ đại kim đan, chân nguyên liền bộc phát không ngừng.
“Lĩnh vực Song Trọng!”
'Đám cường giả lại sửng sốt khi thấy Diệp Phàm thi triển lĩnh vực Song Trọng.
Cùng lúc lĩnh ngộ hai lĩnh vực khác nhau không phải là điều mà ai cũng có thể làm được!
Nghiêm Kiêu nhìn Diệp Phàm, ánh mắt chợt lóe lên.
Phồng phập phồng phập! ! !
Lúc này, Diệp Phàm đã hóa thành Sát Thần, lao vào chém giết điên cưỡng. Hễ là người Thác Bạt xông tới trước mặt hẳn đều bị một kiếm chém chết, sau đó bị Phần Diễm nuốt chửng, không còn sót lại một mảnh xương nào!
Chẳng mấy chốc, hàng trăm thành viên của tộc Thác Bạt hùng mạnh đều chết thảm, bao gồm cả hộ pháp, trưởng lão, thái thượng trưởng lão!
Soạt!
Trong lúc Diệp Phàm đang đối phó với người của tộc Thác Bạt thì Nghiêm Kiêu đi thẳng đến trước mặt Đường Sở Sở, muốn bắt lấy cô.
“Dừng lại!!!"
Diệp Phàm đã chú ý tới hành động của Nghiêm Kiêu, hẳn tức giận quát lên một tiếng rồi lao thẳng về phía đó.
Vùn vụt!
Trong nháy mắt, Diệp Phàm đến phía sau hắn ta, đang định rút kiếm thì Nghiêm Kiêu đột nhiên xoay người, hét lớn một tiếng rồi đấm thẳng vào người Diệp Phàm.
Bùm! !!
Cú đấm của hắn ta giống như núi lửa phun trào, bộc phát ra sức mạnh dung nham giận dữ, giống như một quả bom hạt nhân nổ tung, ngọn lửa quái dị muốn nuốt chửng lấy Diệp Phàm.
Đám người nhìn thấy công kích của Nghiêm Kiêu, trong lòng đều run lên, âm thăm kinh hãi!
Đòn tấn công này đã đạt tới sức mạnh của Nguyên Thần Cảnh tầng thứ chín, thế nhưng ngư triển nó lại là một người trẻ tuổi, thật không thể nào tin được!
“Thiên tài của thế giới cao cấp này quả nhiên rất đáng sợ!"
“Tuy thằng nhóc đó rất lợi hại, nhưng so với đại đệ tử ngoại môn của Viêm Tông vẫn còn kém xa!"
“Viêm Tông là đại tông môn có ba thiên tài nằm trong top 200 của Yêu Nghiệt Bảng, cho dù là đệ tử ngoại môn cũng vượt xa người khác.”
Thủ lĩnh của các thế lực lớn ở Thông Thiên Giới lần lượt thở dài
Lúc này, Nghiêm Kiêu chợt cười lạnh. Đòn tấn công vừa rồi của hãn ta nhằm vào Đường Sở Sở chỉ là giả vờ, mục đích thực sự của hẳn ta chính là đối phó với Diệp Phàm.
Một yêu nghiệt như Diệp Phàm phải để đại đệ tử ngoại môn của Viêm Tông là hẳn ta ra tay mới được.
Mà Nghiêm Kiêu tin rằng một chiêu này của hắn ta cho dù không giết được Diệp Phàm, nhưng cũng đủ để khiến hắn trọng thương.
Suy cho cùng, uy lực đòn tấn công này kết hợp với linh hỏa hẳn ta tu luyện cũng đủ để giết chết Nguyên Thần Cảnh tầng thứ chín.
Hắn ta cũng dựa vào chiêu thức này để đứng thứ 289 trong Yêu Nghiệt Bảng, nên hẳn ta vô cùng tự tin!
Nhưng chẳng bao lâu, Nghiêm Kiêu đã bị tát vào mặt.
Khi ngọn lửa dần tiêu tán, thân hình Diệp Phàm lại hiện ra, toàn thân tỏa ra kim quang rực rỡ, thân thể không hề hấn gì, một chút cũng không sao!
“Sao có thể thế được?”
Sắc mặt Nghiêm Kiêu thay đổi, hoài nghi nhìn Phàm.
"Muốn giết tôi? Cậu vẫn chưa đú tư cách!