Sau khi Diệp Phàm ôm Đường Sở Sở rời khỏi tộc Lạc Thần thì bắt đầu tìm một chỗ để trị liệu. Nhưng dù Diệp Phàm dùng mọi cách vẫn không thể cứu được Đường Sở Sở.
Hiện tại căn nguyên thân thể Huyền Âm của Đường Sở Sở bị lấy đi cũng giống như mạng sống bị cướp đoạt. Đây là thương tổn không thể cứu vấn, ngay cả Diệp Phàm có giỏi y thuật tới đâu cũng không thể, làm gì. Trừ khi hẳn thi triển được toàn bộ Cửu U Hoàn Hồn Châm thì may ra có thể.
Nhưng hiện tại Diệp Phàm chỉ có thể thi triển ra châm đầu tiên của Cửu U Hoàn Hồn Châm, không có tác dụng!
Nhìn thấy Đường Sở Sở đần chết đi, Diệp Phàm ôm chặt đối phương: “Sở Sở, em không thể chết được, em còn chưa gả cho anh mà, anh không cho em chết”
“Anh Tiểu Phàm, xin lỗi em không thể làm vợ anh được!
“Nếu em mất rồi, anh phải chăm sóc bản thân mình thật tốt"
Đường Sở Sở năm trong lòng Diệp Phàm lưu luyến nhìn anh.
“Không, anh sẽ không để em xảy ra chuyện đâu!"
“Bây giờ anh sẽ đưa em tìm Tam sư phụ, ông ấy sẽ có cách thôi!"
Diệp Phàm nói xong định ôm cô đi nhưng bị Đường Sở Sở ngẫn lại.
“Anh Tiểu Phàm, cơ thể em em biết, em sắp chết rồi em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi!"
Đường Sở Sở cầm tay Diệp Phàm chân thành nhìn hắn.
“Sở Sở, xin lỗi là do anh không tốt, nếu không phải do anh về muộn thì em cũng sẽ không bị gia tộc Đàm Đài bắt đi càng sẽ không thế này!”
Diệp Phàm áy náy nói.
“Anh Tiểu Phàm, em không trách anh, muốn trách chỉ có thể trách trưởng lão trong Điện Bồng Lai kia Nếu phải do ông ta thì có lẽ sức mạnh thân thể Huyền Âm trong cơ thể em sẽ không bị cưỡng ép kích phát. Càng sẽ không bị khí Huyền Âm xâm nhập vào linh hồn đánh mất thần chí, cũng không xảy ra chuyện như bây giờ!”
“Tất nhiên nếu không có ông ta có lẽ em đã chết trong tay gia tộc Đàm Đài từ lâu rồi, đều là số cả!"
Đường Sở Sở nhẹ nhàng nói.
“Trưởng lão Điện Bồng Lai?”
Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở: “Sao lại thế? Chẳng lẽ em mất thần chí là do trưởng lão Điện Bồng Lai làm hại?”
“Lúc trước em bị bất tới gia tộc Đàm Đài, bọn họ muốn em chôn cùng thiếu tộc trưởng nhưng không ngờ đột nhiên có một vị cường giả xuất hiện xưng là trưởng lão điện Bồng Lai. Không biết ông ta làm gì khiến cho thân thể Huyền Âm trong cơ thể em bị cưỡng ép bạo phát. Sức mạnh đó quá lớn khiến linh hồn em bị lực Huyền Âm khống chế, cuối cùng giết sạch gia tộc Đàm Đài. Mà trưởng lão đó thấy em như vậy cũng bỏ chạy!"
Đường Sở Sở nói.
Nghe xong, vẻ mặt Diệp Phàm trầm xuống, ánh mắt lóe ra tia lạnh lẽo, ẩn chứa sát ý vô tận!
“Đông Phương Hạo Thiên, mấy người đi thăm dò Điện Bồng Lai!"
Diệp Phàm phân phó xong, kiên định nhìn Đường Sở Sở: “Sở Sở ai giết người của anh, anh không bỏ qua, anh sẽ khiến bọn chúng chết không có chỗ chôn!”
Mấy tiếng sau, Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại trở về, nói: “Chủ nhân, Điện Bồng Lai chính là tông môn lớn nhất đảo Bồng Lao, từ xa xưa đồn rằng tổ tiên của Điện Bồng Lai là vị tiên chân chính. Mà đảo Bồng Lai cũng theo đó trở thành nơi tu tiên truyền kỳ thời xưa!"
"Đúng rồi, chủ nhân, ngày mai điện Bồng Lai sắp tiến hành sắc phong tân thánh nữ, bọn họ mời toàn bộ thế lực trên đảo Bồng Lai tới tham gia”
Lúc này, Đông Phương Hạo Thiên nói thêm.
Rầm!
Diệp Phàm lạnh lùng trong mắt lóe lên.
“Chủ nhân, tôi còn biết được một tin có ích với phu nhân!”
Hiên Viên Bất Bại đột nhiên nói.
“Tin gì?” Diệp Phàm mở miệng.
“Tương truyền trong điện Bồng Lai có một gốc tiên dược do tổ tiên để lại, được coi là bảo vật truyền thừa tới tận ngày nay!"
Hiên Viên Bất Bại nói.
“Tiên dược!”
Diệp Phàm khựng lại, ánh mắt hẳn sáng lên.
“Tôi từng đọc trong sách cổ của bộ tộc Hiên Viên, tiên dược có tác dụng cải tử hồi sinh. Nếu để phu nhân dùng có lẽ sẽ sống lại!"
Hiên Viên Bất Bại nói tiếp.
Xoẹt!
Diệp Phàm thay đổi vẻ mặt nhìn chằm chằm Hiên Viên Bất Bại: “Anh nói thật sao!”
“Đúng vậy, nhưng tiên dược quan trọng như vậy, nếu có thật thì điện Bồng Lai cũng sẽ không giao ra đâu!"
Hiên Viên Bất Bại nói.
“Không giao? Tôi sẽ giết bọn họ!”
Diệp Phàm đầy sát khí quát, hẳn nhìn Đường Sở Sở: “Sở Sở em được cứu rồi, anh nhất định không để em chết đâu!"
Mấy ngày trôi qua!
Sáng hôm sau, trên hòn đảo đứng đầu trong ba mươi sáu đảo ở Bồng Lai cực kỳ náo nhiệt. Người tu hành và thế lực ở các đảo khác cũng tụ lại đây.
Nơi trung tâm có một ngọn núi từ xa xưa, bên trong núi được xây dựng kiến trúc theo hướng lịch sử, ở giữa là một bảng hiệu viết ba chữ Điện Bồng Lai!
Điện Bồng Lai là thế lực đứng đầu đảo Bồng Lai!
Điện Bồng Lai tràn đầy linh khí, thỉnh thoảng vang vọng tiếng chim hót như một tiên động!
Ở trong đây tu luyện nhanh hơn mấy chục lần ở chỗ khác!
Trong đáo Bồng Lai vô số thế lực thèm khát nơi này nhưng không ai dám ra tay vì họ không phải đối thủ của Điện Bồng Lai!
Điện Bồng Lai là thế lực của tiên nhân để lại, ai dám động?
Hôm nay là ngày Điện Bồng Lai sắc phong thánh nữ, các thế lực đều đổ lại đây chúc mừng!
Lúc này, ở Điện Bồng Lai có hơn nghìn người tu hành đô về đây trong đó còn không ít người đang đứng ở sườn núi, trông cực kì náo nhiệt
Mà đệ tử của Điện Bồng Lai mặc trang phục màu trắng đứng nghiêm chỉnh, dáng vẻ phi phàm khiến mọi người sợ hãi
Điện Bồng Lai quả là thế lực đứng đầu đảo Bồng Lai ngay cả đệ tử cũng phi phàm như vậy thì ai có thể địch nổi?
Một đám cường giả bước vào trong đại điện, đứng đầu là một người đàn ông trung niên uy nghiêm vô cùng. Ông là điện chủ Dịch Thiên Khung, đi bên còn có một người con gái xinh đẹp, đẳng sau toàn bộ là trưởng lão và hộ pháp của Điện Bồng Lai.
“Tham kiến điện chủ!”
Đệ tử quỳ xuống gọi.
“Bái kiến điện chủ Dịch!”
Các thế lực khác cũng ôm quyền hành lễ!
“Mọi người khách sáo rồi!”
“Hôm nay mọi người có thể tới đây tham gia sắc phong thánh nữ của Điện Bồng Lai ta, ta vô cùng cảm kích!”
Dịch Thiên Khung mỉm cười.
úng rồi, quên không giới thiệu với mọi người, đây là thánh nữ điện ta Chử Mộng Khanh!”
Lúc này Dịch Thiên Khung chỉ vào người bên cạnh nói.
Đây chính là người ngày đó bị đuổi giết được Diệp Phàm cứu giúp!
“Thánh nữ không chỉ xinh đẹp mà còn tới cảnh giới Kim Đan rồi, tương lai chắc chắn sẽ là cường giả đứng đầu!"
Những thế lực kia khen ngợi.
Chử Mộng Khanh gật đầu bày tỏ lòng biết ơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!