Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) - Diệp Phàm (FULL)

 

Lúc này, bên ngoài nhà họ Ngô có một đám người đi vào. Dẫn đầu là người đàn ông mặt mày như ưng, ánh mắt sắc lạnh như chim ưng, chính là chủ phân điện quận Thiên Phủ của điện Long Vương - Thiết Ưng. Phía sau ông ta có mấy chục cao thủ trên Nhân cảnh thất trọng.

“Ba nuôi, cứu con!” Ngô Thừa nhìn Thiết Ưng, kêu to.

“Người trẻ tuổi, cậu không để điện Long Vương tôi vào mắt quá rồi nhỉ?”

Thiết Ưng nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt lạnh lùng quát, đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh khiếp người, giống như sẽ ăn thịt người!

Soạt!

Diệp Phàm không nói lời dư thừa với đối phương, trực tiếp bày ra nhãn Long Vương!

Thấy nhẫn Long Vương trên ngón tay của Diệp Phàm, con ngươi Thiết Ưng co rút, cơ thể run rẩy, khí thế ngang tàng nháy mắt đã tụt xuống.

“Cậu... Cậu là?”

Lúc này, vẻ mặt Thiết Ưng không thể tin nổi nhìn Diệp Phàm. 

Ông ta nhận ra đây chính là nhãn Long Vương mà điện chủ điện Long Vương mới có thể đeo, nhưng sao. nhẫn Long Vương này lại ở trong tay Diệp Phàm?

Tên này có quan hệ gì với điện chủ điện Long Vương?

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Ánh mắt Thiết Ưng nhìn chăm chăm Diệp Phàm, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

“Ông cảm thấy tôi là ai?” Diệp Phàm lạnh lùng cười.

“Sao nhẫn Long Vương này lại ở trong tay cậu? Cậu trộm được ở đâu?”

Vẻ mặt Thiết Ưng ngưng lại, nhìn Diệp Phàm quát.

Điện chủ điện Long Vương biến mất nhiều năm, bây giờ đột nhiên nhảy ra một người trẻ tuổi cầm nhẫn Long Vương, Thiết Ưng không thể không nghi ngờ!

“Nói tôi trộm được?”

Vẻ mặt Diệp Phàm chợt lạnh, đột nhiên ra tay bóp. lấy cổ của Thiết Ưng, nhấc ông ta lên.

“Thả chủ nhân rat”

Sắc mặt những thuộc hạ của Thiết Ưng chợt thay đổi, kêu lên với Diệp Phàm rồi muốn ra tay.

Ầmll

Trên người Diệp Phàm bộc phát ra một khí tức lạnh băng, trực tiếp trấn áp đám người này không thể động đậy.

Vẻ mặt đầy sát khí của hắn nhìn chằm chằm Thiết Ưng: “Ông muốn chết à?”

Sắc mặt Thiết Ưng đỏ lên, như sắp nghẹt thở, thực. lực cả người ông ta đã bị giam cầm không thể thi triển ra.

“Xin... Xin lỗi!"

Trong mắt Thiết Ưng hiện ra vẻ sợ hãi, nói.

BịchlI!

Diệp Phàm vung tay, Thiết Ưng đập thẳng xuống đất, phun ra máu.

“Bây giờ còn cảm thấy nhãn này của ta là trộm được. không?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói. “Là tôi sai rồi, xin lỗi!”

Thiết Ưng vội vàng quỳ dưới đất run cầm cập nói. 

Với thực lực Nhân cảnh cửu trọng của ông ta lại bị đối phương chế phục trong nháy mắt, có thể tưởng tượng được thực lực của thanh niên này khủng bố cỡ nào!

Lúc này Thiết Ưng đã bị thực lực đáng sợ của Diệp Phàm hoàn toàn chấn nhiếp rồi!

“Cậu ta tuổi còn trẻ lại mạnh như vậy, lại có nhẫn Long Vương của lão điện chủ, không lẽ cậu ta là đệ tử của lão điện chủ ư?”

Lúc này, Thiết Ưng nhìn Diệp Phàm, trong lòng suy đoán.

Vừa nảy ra suy nghĩ này, trong lòng Thiết Ưng đã run rẩy, nhìn Diệp Phàm tràn đầy vẻ sợ hãi.

Thấy cảnh này, người của nhà họ Trần và nhà họ Ngô đều ngây người như phỗng, biểu cảm hoàn toàn cứng đờ.

“Đại Hổ, Nhị Hổ, tiếp tục!”

Lúc này, Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Đại Hổ, Nhị Hổ trực tiếp đi về phía ba con nhà họ Ngô.

“Đừng, bọn mày không thể giết bọn tao, em gái tao là phu nhân nhà họ Công Tôn, một trong mười thế gia lớn của Đế Đôi” 

Ngô Thiên Ân kêu lên.

“Dừng tay!!!"

Đột nhiên, một tiếng quát vang lên, lại có một đám người xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.

“Các người lại là từ đâu nhảy ra?”

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương.

“Tôi là người của nhà họ Công Tôn, các người muốn làm cái gì?”

Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi này nhìn đám người Diệp Phàm, quát.

“Nhà họ Công Tôn đến rồi, bọn mày chết chắc rồi!”

Ngô Thiên Ân nhìn người của gia tộc Công Tôn xuất hiện ở đây, vẻ mặt kích động kêu lên.

“ồn ào!"

Sắc mặt Diệp Phàm chợt lạnh.

ÄmIII

Đại Hổ đánh ra một quyền, trực tiếp đánh nổ đầu

của Ngô Thiên Ân, còn Nhị Hổ thì đánh nổ người của đại thiếu nhà họ Ngô! 

“Các người..."

Xem tới đây, sắc mặt người của gia tộc Công Tôn kia chợt thay đổi, tức giận nhìn chằm chằm đám người Diệp Phàm.

“Bắt lấyt"

Người này kêu lên, cao thủ gia tộc Công Tôn ở phía sau hắn ta xông về phía đám người Diệp Phàm.

BịchI!

Đột nhiên, Thiết Ưng ra tay, đánh bay nhóm cao thủ của gia tộc Công Tôn ra ngoài.

“Thiết tiên sinh, ông đang có ý gì đây?”

Người đàn ông của gia tộc Công Tôn kia nhìn Thiết Ưng, sắc mặt hắn ta chợt thay đổi, rõ ràng có quen biết đối phương.

“Các người không thể động vào cậu ấy!”

Thiết Ưng lạnh lùng nói.

Nếu như Diệp Phàm thật sự là đệ tử của lão điện chủ, vậy thì ông ta nhất định phải nắm bắt cơ hội lấy lòng đối phương, vì điều này đắc tội với gia tộc Công Tôn cũng không tiếc!

“Thiết Ưng, Ngô thiếu là con nuôi của ông, bây giờ con nuôi của ông chết rồi, ông lại muốn bảo vệ hung thủ? Ông đang có ý gì đây?”

Người của gia tộc Công Tôn kia nhìn Thiết Ưng, quát lên.

“Đừng nói nhảm với hắn ta, giết chết đi!”

Diệp Phàm trực tiếp nói.

“Vâng!”

Thiết Ưng gật đầu, trực tiếp ra tay, một ưng trảo đuổi giết ra, đã giết chết người của gia tộc Công Tôn này

ngay tại chỗ.

Tiếp theo, Đại Hổ, Nhị Hổ và người của Thiết Ưng thẳng tay tiến hành đại càn quét nhà họ Ngô.

Trên dưới cả nhà họ Ngô bị tiêu diệt toàn bộ.

Thậm chí thế lực ngoài nhà họ Ngô cũng bị người của điện Long Vương hủy diệt toàn bộ.

Nhà họ Ngô lớn như thế trong chốc lát đã biến thành hư vôi

Kết quả này là điều các thế lực của thành phố Thiên Xuyên tuyệt đối không ngờ tới.

Bọn họ đều cho rằng lần này bên bị tiêu diệt chắc là nhà họ Trần, nhưng cuối cùng lại là nhà họ Ngô bị tiêu diệt rồi. 

Thậm chí ngay cả phân quận Thiên Phủ của điện Long Vương có quan hệ tốt tới mức mặc chung một quần với nhà họ Ngô vậy mà cũng hạ sát thủ với nhà họ Ngô.

Đây rốt cuộc là chuyện gì? Nhà họ Ngô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng đáp án này chỉ có người của điện Long vương và nhà họ Trần mới biết.

Đối với chuyện này, Trần Thiên Nam càng cảnh cáo. hộ vệ nhà họ Trần không được truyền ra ngoài.

Vì vậy người ngoài hoàn toàn không biết rốt cuộc trong nhà họ Ngô đã xảy ra chuyện gì, càng không biết sao nhà họ Ngô lại bị tiêu diệt!

Nhưng mặc kệ thế nào, nhà họ Ngô quả thật đã bị tiêu diệt rồi. Mà nhà họ Trần nhân cơ hội tiếp quản tất cả sản nghiệp của nhà họ Ngô, lại càng tăng lên một bậc!

Tin tức này truyền ra, đã làm chấn động cả quận Thiên Phủ, trên dưới nhà họ Trần đều vô cùng kinh ngạc!

Sau khi nhà họ Ngô diệt vong, Trần Phàm đi theo 'Thiết Ưng đến căn cứ phân điện quận Thiên Phủ.

“Công tử, cậu là đệ tử của lão điện chủ sao?”

Thiết Ưng nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt căng thẳng hỏi.  

“Ông cũng rất thông minh!” Diệp Phàm mỉm cười.

“Thuộc hạ điện Long Vương Thiết Ưng bái kiến thiếu chủ!”

Nháy mắt, Thiết Ưng đã quỳ xuống, nói với Diệp Phàm.

Trong lòng ông ta dâng lên một trận sóng to gió lớn, một khi đối phương trở thành điện chủ điện Long Vương, vậy thì ông ta sẽ có cơ hội một bước lên trời rồi!

“Ông cũng coi như đủ cơ trí!”

“Nhưng mà liên quan tới thân phận của tôi, tôi tạm thời không hy vọng có quá nhiều người biết, hiểu không?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Thuộc hạ hiểu rồi!”

Thiết Ưng gật đầu.

“Nhưng tôi hơi tò mò, đại thiếu nhà họ Ngô kia vô dụng như vậy, sao ông lại nhận đối phương làm con nuôi, lẽ nào là vì gia tộc Công Tôn gì đó kia?”

Diệp Phàm đột nhiên tò mò hỏi.

“Khởi bẩm thiếu chủ, tất cả những chuyện này đều là mệnh lệnh của long thủ Thiên Cấp.”

“Ông ta muốn lôi kéo thế gia Công Tôn nên bảo tôi nhận thiếu gia nhà họ Ngô làm con nuôi, mượn nhà họ Ngô để lôi kéo thế gia Công Tôn!”

Thiết Ưng nói.

“Xem ra để được làm long vương, những long thủ này đúng là đã tốn hết tâm tư!”

Diệp Phàm lạnh lùng cười nói.

“Long thủ Thiên Cấp làm như vậy không chỉ vì thế gia Công Tôn, còn có một nguyên nhân chính là vì lão tam nhà họ Ngôi!”

Thiết Ưng nói. “Lão tam nhà họ Ngô?”

“Nhà họ Ngô tổng cộng có ba anh em, lão đại chính là gia chủ nhà họ Ngô kia, còn lão nhị chính là phu nhân của thế gia Công Tôn, lão tam Ngô Thiên Kiếm là cường giả Hắc Ám xếp thứ ba mươi chín ở Hắc Bảng nước ngoài. Nghe nói thế lực ở nước ngoài của hắn ta vô cùng. †o lớn, long thủ cấp Thiên cũng muốn nhân cơ hội lôi kéo Ngô Thiên Kiếm và thế lực dưới trướng của hẳn ta!”

Thiết Ưng nói chỉ tiết.

“Lão tam nhà họ Ngô vậy mà có thể xếp thứ ba mươi chín Hắc Bảng?” 

 Diệp Phàm hơi kinh ngạc nói.

Hắn từng nghe Tứ sư phụ nhắc tới Hắc Bảng. Hắc Bảng này là một xếp hạng của tổ chức Ám Võng đối với các cường giả thực lực lớn của thế giới Hắc Ám.

Cả Hắc Bảng chỉ có năm mươi người, người có thể xếp vào trong đó đều là cường giả đỉnh cấp của thế giới Hắc Ám.

Tùy tiện một người cũng có năng lực phá hủy một thế lực siêu cấp thậm chí là giết chết vua của một nước!

Trong Hắc Bảng, xếp hạng càng đứng phía trước thì thực lực sẽ càng mạnh.

Có thể xếp thứ ba mươi chín Hắc Bảng đủ để chứng †ỏ thực lực mạnh mẽ của hắn ta, chắc chắn không phải cao thủ Huyền cảnh bình thường có thể chống lại!

Chẳng trách long thủ cấp Thiên kia lại muốn lôi kéo.

“Không ngờ gia chủ nhà họ Ngô kia vô dụng như vậy, thực lực của em trai lại đủ mạnh!”

 Diệp Phàm mỉm cười.

“Thiếu chủ, lần này cậu tiêu diệt nhà họ Ngô, lão nhị nhà họ Ngô và lão tam nhà họ Ngô chắc chắn sẽ trả thù, cậu phải cẩn thận, hay là tôi phái người chuyên môn bảo vệ cậu?”

Thiết Ưng nhìn Diệp Phàm nói. 

 “Tôi cần những người kia của ông bảo vệ sao?” Diệp Phàm lạnh lùng cười nói. Thiết Ưng đột nhiên ý thức được ngay cả ông ta mà thiếu chủ này cũng có thể giết trong nháy mắt, những thủ hạ kia của ông ta quả thật không có tư cách đi bảo vệ đối phương.

“Thực lực của thiếu chủ vô song, quả thật không cần bảo vệ!”

Thiết Ưng cung kính nói.

Sau đó, Diệp Phàm đã rời khỏi nơi này, trở về nhà họ Trần.

“Diệp Phàm, cảm ơn anh đã cứu cả nhà tôi!”

Hắn vừa trở về, Trần Tiểu Manh đã cảm kích nói với hắn.

“Em khách sáo như vậy khiến anh hơi không quen!” Diệp Phàm trêu đùa.

Trần Tiểu Manh lập tức trợn trắng mắt với Diệp Phàm.

“Diệp công tử, ân huệ hôm nay, nhà họ Trần tôi suốt đời không quên, sau này có bất cứ điều gì cần nhà họ Trần tôi làm, cậu cứ việc lên tiếng!” 

Trần Thiên Nam bước tới trước mặt Diệp Phàm, vẻ mặt cung kính nói.

“Chút chuyện nhỏ, không cần để ý!” Diệp Phàm xua tay.

“Sở Sở, bây giờ trời cũng không còn sớm, tối nay các cháu ở lại đây đi.”

“Đúng lúc buổi tối để dì Đỗ của cháu làm mấy món, chúng ta tụ tập, nhân tiện cảm ơn Diệp công tử luôn!”

Lúc này, Trần Thiên Nam nhìn Đường Sở Sở nói. “Được ạl” Đường Sở Sở gật đầu.

Tiếp theo, Diệp Phàm và Đường Sở Sở đã cùng ăn cơm tối với người nhà họ Trần.

“Sở Sở, Diệp công tử, đây là phòng dì chuẩn bị cho. các cháu, các cháu thấy thế nào?”

Ăn cơm xong, Đỗ Khanh dẫn Diệp Phàm và Đường Sở Sở đến một phòng ngủ.

“Một phòng ngủ sao?” Diệp Phàm nói.

“Dì nghe nói các cháu là bạn trai bạn gái, cho nên chỉ  chuẩn bị một phòng!”

Đỗ Khanh nói.

“Cảm ơn dì, một phòng là được rồi ạ!” Đường Sở Sở nói.

“Vậy được, các cháu nghỉ ngơi trước đi!” Đỗ Khanh gật đầu, rồi rời đi.

“Bà xã, xem ra tối nay chúng ta phải ở chung một phòng rồi!”

Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở, trêu ghẹo.

“Anh Tiểu Phàm, có phải anh không muốn ngủ chung với em không?”

Đường Sở Sở hơi căng thẳng nhìn Diệp Phàm. “Em đừng nghĩ nhiều, không có chuyện đó!”

Diệp Phàm nói, trực tiếp kéo Đường Sở Sở vào trong phòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!