"Ai bằng lòng cùng Triệu gia chúng tôi bắt lấy hung thủ để nghiêm trị thì Triệu Thiên Bằng thề người đó sẽ trở thành đồng minh tốt nhất của Triệu gia."
"Về sau chỉ cần có chuyện gì cần dùng đến Triệu gia, nếu không vi phạm đạo nghĩa thì Triệu gia nghĩa bất dung từ!"
"Chư vị có bằng lòng trợ giúp Triệu gia không, chỉ cần nói một câu thôi."
Hiện trường trầm mặc trong giây lát, bởi vì chuyện này quá đáng sợ nên rất nhiều người nhất thời quá tải chưa kịp phản ứng.
Triệu Phong cảm thấy Triệu Thiên Bằng có gì đó không đúng, anh ta cười lạnh và nói: "Bác cả, bác nói như vậy có ý gì? Không phải cháu đã nói với bác là họ tự giết hại lẫn nhau rồi cùng chết sao. Đâu ra chuyện có kẻ đứng phía sau."
Sáu Thái Bảo lấy Liêu Kiệt làm cầm đầu nhìn chằm chằm Triệu Thiên Bằng, trong mắt cũng lộ ra sát khí.
Những tộc nhân đêm qua bị uy hiếp đều căm hận cắn răng.
Nhưng họ không dám nói lời nào.
Triệu Thiên Bằng cười nói: "Tiểu Phong, cháu đừng khẩn trương. Bác nói như vậy chỉ vì cho mọi người một câu trả lời thôi. Dù sao cũng không thể nói người chủ sự nhà chúng ra nội chiến rồi ôm nhau cùng chết đúng không? Việc xấu trong nhà quá mất mặt."
Triệu Phong cảm thấy cũng có lý, không nhịn được nói: "Mau tuyên bố bắt đầu hôn lễ đi, những chuyện đó sau này hẳn nói."
Triệu Thiên Bằng bi phẫn nói: "Chư vị, Triệu gia gặp thảm án như vậy, rất cần đồng đạo giúp đỡ. Chẳng lẽ mọi người không muốn đưa tay trợ giúp sao?"
Mọi người vẫn trầm mặc.
Kẻ có thể làm chủ sự và hậu đại của Triệu gia cùng mất mạng trong vòng một đêm thì nhất định rất khó đối phó.
Họ không biết có nên lựa chọn đứng về phe Triệu gia hay không.
Lúc này, một giọng nói nhàn nhạt vang lên từ đằng sau đám người.
"Triệu đại gia, tôi biết ông, ông đã từng đến nhà chúng tôi cầu võ. Không ngờ Triệu gia lại xảy ra chuyện này, Kỷ Tinh này hứa sẽ giúp ông điều tra, nhưng tiếp theo cần ông nói rõ những chuyện đã xảy ra cho tôi nghe."
Triệu Thiên Bằng mừng rỡ, ông không ngờ Kỷ Tinh cũng đến hơn nữa còn dẫn đầu tỏ thái độ vào lúc này.
Có thể nói Kỷ gia là người dẫn đầu của cả phương Nam, có họ ủng hộ thì Triệu Thiên Bằng lập tức tự tin hơn hẳn.
"Đa tạ tiểu thiếu gia!" Ông kích động nói.
Mà nghe Kỷ Tinh nói xong, những gia tộc còn lại cũng nhao nhao tỏ thái độ.
"Người nào lớn gan như vậy, dám ra tay ác độc đến thế!"
"Triệu đại gia, chúng tôi bằng lòng cùng điều tra rõ chân tướng với ông!"
"Bắt lấy hắn rồi chém thành muôn mảnh!"