Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Tôn Trung Hoa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn không mau nói ra!”

 

Tôn Trung Hoa lớn tiếng nói: "Rõ ràng là đám thối tha này tới gây chuyện!”

 

“Văn Thành thiếu gia nói với tôi, đã chuyển năm trăm vạn cho bọn họ rồi!”

 

Tô Bắc Tề gọi một lão già cầm đầu bên ngoài vào, lão già này tên là Vương Trung, chính là xã trưởng của hợp tác xã trồng thuốc Đông y.

 

Tất cả hợp đồng tiêu thụ hợp tác với các hộ dân trồng trọt đều do ông ta đại diện ký với nhà máy tinh luyện dược của Tô gia.

 

“Tô tiểu thư, cô còn nhận ra tôi không? Nhiều năm trước, cô từng đến căn cứ trồng trọt của chúng tôi khảo sát, lúc đó tôi là người tiếp đãi cô.”

 

“Haizz, tôi cũng không muốn đem sự tình nháo thành như vậy. Chủ yếu là mọi người đều là nông dân trồng trọt, đều cần ăn cơm.”

 

“Tô gia đưa cho năm trăm vạn tiền hàng, nhưng căn bản là không đủ, còn thiếu một ngàn vạn.”

 

“Đây là tiền mồ hôi nước mắt của mấy trăm nông dân chúng tôi!”

 

“Lúc trước nếu không phải tín nhiệm Tô gia các người, cũng sẽ không thu một phân tiền hàng nào.”

 

“Vừa rồi chúng tôi đã thương lượng, nếu Tô gia các người không trả tiền, đừng trách chúng tôi phải chặn nhà xưởng của các người, sau đó đi tòa án khởi tố.”

 

“Chúng tôi không cho qua chuyện này dễ dàng như vậy đâu!”

 

Qua lời nói của ông ta có thể nhìn ra được, Vương Trung cũng rất bất đắc dĩ mới làm đến bước này.

 

Tôn Trung Hoa cũng không biết giải quyết làm sao, tiền thì không có chỉ có cái mạng này thôi!

 

Tô Tô tâm phiền ý loạn, không biết nói thêm gì nữa.

 

Lúc này điện thoại của Tần Thiên vang lên, nhìn thấy tên người gọi ánh mắt hắn hiện lên sự khác thường.

 

“Anh ra ngoài nghe điện thoại." Hắn nói một câu với Tô Tô sau đó đi ra ngoài.

 

"Tần tiên sinh, tôi là Vương Bân, có một chuyện trọng yếu báo cáo!" Trong điện thoại, truyền đến âm thanh kích động của giám đốc ngân hàng Kiến Long - Vương Bân.

 

“Tôi cũng vừa mới biết, số tiền cho Tô gia vay lúc trước, Tiền Thịnh nhận chỉ thị của Ngô gia, động tay động chân vào hợp đồng.”

 

“Chỉ cần phát hiện Tô gia xảy ra vấn đề, ngân hàng chúng ta tùy thời có quyền quyết định, thu hồi khoản vay trước.”

 

“Nếu Tô gia trả không nổi số nợ của ngân hàng, như vậy ngân hàng chúng ta có quyền bán đấu giá xưởng luyện dược dưới chân núi Nam Sơn.”

 

Theo lời Tiền Thịnh nói Ngô gia là coi trọng mảnh đất kia......

 

"Tần tiên sinh, hiện tại ngân sách Tô gia đã chạm đáy, dựa theo hợp đồng, chúng ta có quyền khởi động đấu giá mảnh đất đó, ngài xem như thế nào?"

 

Tần Thiên nở nụ cười, thật sự là đi tìm thì không thấy đột nhiên xuất hiện trước mắt mà không tốn chút công phu nào.

 

Nhưng mà để tránh cho Tô Tô hiểu lầm, hắn vẫn là thấp giọng nói: "Các người đã thông báo đến Tô gia, ngân hàng sắp bán đấu giá chưa?"

 

Vương Bân vội vàng nói: "Tô Văn Thành một miệng nói bây giờ quả thật Tô gia không có tiền trả.”

 

Tần Thiên cười thầm trong bụng: "Bây giờ tôi đang ở nhà máy Nam Sơn, ông có thể đưa tài liệu của nhà máy tới đây.”

 

“Giám đốc Vương, lần này biểu hiện của ông cũng không tệ lắm. Tôi sẽ báo cho cấp trên của ông để xem xét khen thưởng.”

 

“Vương Bân thề sẽ vì tiên sinh mà làm việc!”

 

Ngô Phi nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn khổ tâm bày ra một bàn cờ đến cuối cùng lại thành công dã tràng, ngược lại còn giúp Tần Thiên và Tô Tô một việc lớn.

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!