Cả Thiết Lâm Phong bình thường hào hoa phong nhã, lúc này đã cởi bỏ khúc mắc với con gái nên cũng lôi kéo Tần Thiên trái một ly phải một chén.
Tần Thiên chống đỡ không được, cuối cùng uống hết cả lít rượu.
Mãi đến nửa đêm hắn mới được người ta lái xe đưa về Long Viên.
Hắn cảm thấy cảm giác hơi lâng lâng này rất tốt. Hắn về phòng lúc còn men say, trong mờ tối om, hắn gọi một tiếng Tô Tô rồi bổ nhào lên giường.
Phía dưới cái chăn lớn truyền đến một tiếng gọi to duyên dáng.
Không đúng, là hai tiếng!
Tần Thiên thấy trước mặt có đến hai người phụ nữ thì kinh ngạc há to miệng.
Về nhầm nhà sao?
Đi nhầm phòng sao?
Sau đó chờ thấy rõ hai cô gái trước mặt một người là Tô Tô, người còn lại là Liễu Như Ngọc thì hắn lập tức mơ màng.
Mặt Liễu Như Ngọc đỏ bừng, vội vàng nói: "Anh Tần đã trở về!"
"Tôi qua phòng bên cạnh!"
"Đừng nhúc nhích!" Tô Tô lôi kéo cô ta rồi tức giận nói với Tần Thiên: "Em và Như Ngọc nói chuyện phiếm quá muộn nên ngủ chung. Bình thường anh ban đêm ra ngoài làm việc không phải không trở lại sao?"
Tần Thiên im lặng, hình như mình về nhà là sai lầm?
Hắn sững sờ nói: "Vậy anh ngủ chỗ nào?"
Tô Tô cười nói: "Hay anh ngủ giữa tụi em đi?"
Tần Thiên nuốt một ngụm nước bọt.
Liễu Như Ngọc đỏ mặt nói: "Tô tổng cô nói cái gì đó! Chồng cô trở về thì tôi nên nhường chỗ mới đúng."
Tô Tô trừng Tần Thiên, cắn răng nói: "Chẳng lẽ anh muốn ngủ giữa tụi em thật? Hay là anh muốn đuổi Như Ngọc đi? Cô ấy còn chưa mặc quần áo."
Tần Thiên tỉnh táo lại, lập tức quay đầu rời đi.
Sau lưng truyền đến tiếng cười đắc ý của hai cô gái.
Ngày hôm sau, Liễu Như Ngọc đỏ mặt ngượng ngùng nói: "Anh Tần, thật xin lỗi. Tối hôm qua đã chiếm lấy vợ anh. Là cô ấy nói ban đêm anh sẽ không trở về."
Tần Thiên tức giận: "Không có gì! Hai người ở đó đi, sau này tôi ra ngoài ở!"
Vừa nói xong thì điện thoại lại vang lên, là Truy Phong gọi tới.
Hắn tức giận: "Tìm ông đây có chuyện gì!"
Truy Phong: "A! Mới sáng sớm ăn trúng thuốc súng à? Không phải tôi tìm cậu, là lão gia tìm. Ông ấy có chuyện quan trọng mời cậu tới một chuyến."
Liễu Như Ngọc nghe thấy tiếng nói này thì vội vàng nói: "Ông nội có chuyện gì? Ông vẫn khoẻ chứ?"
Truy Phong: "Đại tiểu thư? Mới sáng sớm cô cùng họ Tần ở bên nhau?"
Liễu Như Ngọc không giải thích mà vội nói: "Truy Phong, anh mau nói xem ông nội làm sao vậy? Tôi đang ở Long Giang, tôi chuẩn bị hôm nay đi thăm ông đây."
Truy Phong trầm mặc một lát rồi nói: "Cũng không phải chuyện gì lớn. Đại tiểu thư, nếu đã như vậy thì cô đi cùng Tần Thiên đến đây đi."
Nói xong, anh ta cúp điện thoại.
Liễu Như Ngọc không kịp ăn sáng đã nhìn Tần Thiên và nói: "Nhất định đã xảy ra chuyện gì. Chúng ta đi nhanh đi!"
Tô Tô cũng nói: "Đúng vậy, không nên chậm trễ, hai người mau đi đi."
"Đừng nóng vội, chuyện gì cũng có thể giải quyết."
Tần Thiên nhẹ gật đầu, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc.