"Nó cũng có thể mang lại cho những đại lý tham lam đó một số cơ hội để kiếm nhiều tiền hơn."
"Miễn là họ bán được nhiều hàng hơn, chúng ta sẽ giảm giá cho họ nhiều hơn."
Tô Tô nhìn một chút, tán thưởng nói: "Tốt lắm!"
“Họ bán được nhiều hơn nên việc chúng ta cho họ thêm một chút lợi nhuận cũng không thành vấn đề, bởi vì chúng ta cũng lãi ít nhưng tiêu thụ mạnh.”
Liễu Thanh cười nói: “Vậy nếu không có ý kiến gì khác, tôi sẽ thông báo cho bọn họ.”
“Đúng mười giờ, cuộc họp đàm phán sẽ được tổ chức trong phòng họp.”
Tô Tô cười nói: "Không thành vấn đề, cô đi thu xếp đi."
Advertisement
Sau khi Liễu Thanh rời đi, Tô Tô mới thở phào nhẹ nhõm, nằm trên ghế của sếp, nhìn Tần Thiên, nói: "Chồng ơi, khó khăn quá."
“Cuối cùng em cũng biết rằng khởi nghiệp không hề dễ dàng”.
Tần Thiên có thể nhìn ra Tô Tô đang cố ý làm nũng, muốn mình ôm.
Hắn vội ôm cô vào lòng, thì thầm an ủi, khiến Tô Tô cười khúc khích.
Hai người trò chuyện một lúc, cũng gần đến giờ, Tô Tô thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến phòng họp.
Advertisement
Tần Thiên vốn là muốn đi cùng nhưng thư ký đột nhiên đến báo có một người tên Lưu Vân Đông đang tìm anh Tần.
"Lưu Vân Đông?" Tô Tô sửng sốt một chút, nói: "Anh ta là ai?"
Tần Thiên không khỏi cười khổ một tiếng. Vốn dĩ hắn cho Lưu Vân Đông ba ngày, không ngờ mới sáng sớm tên này đã tìm tới đây.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: "Vợ ơi, em đi với Liễu Thanh đi."
"Anh biết những đại lý đó đều là những kẻ xảo quyệt và ranh mãnh, không cần sợ họ."
"Chồng sẽ luôn đứng sau ủng hộ vợ."
Tô Tô cười nói: "Yên tâm đi, lần này em nhất định sẽ thắng tuyệt đối!"
Cô cùng Liễu Thanh tự tin đi vào phòng họp.
Tần Thiên bảo người gọi Lưu Vân Đông lên.
Sắc mặt Lưu Vân Đông có chút nghiêm trọng, nhìn thấy Tần Thiên, trầm giọng nói: "Anh không phải là luật sư của Liễu Như Ngọc ư?"
Tần Thiên cười nói: "Sao anh có thể chắc chắn như vậy?"
Lưu Vân Đông trầm giọng nói: "Sau khi anh rời đi, tôi đã kiểm tra thông tin của anh trên mạng."
"Trên mạng đều không có bất kỳ tin tức gì về hai chữ “ Tần Thiên”, cho dù anh chỉ cần có một chút manh mối, bao gồm cả ngoại mạng, tôi cũng có thể điều tra ra."
"Nhưng không có."
"Cho nên, chuyện này rất không bình thường."
"Nếu như tôi đoán không sai, thông tin của anh có lẽ đã đặc biệt được xóa đi."
Tần Thiên cười không nói gì.
Hắn thường xuyên lộ mặt công khai. Đặc biệt là cuộc họp báo được tổ chức tại tỉnh thành khi Liễu Như Ngọc làm đại diện cho Tô Ngọc Cao.
Ngoài ra còn có cuộc chiến ở kinh đô trước đó.
Có rất nhiều phương tiện truyền thông có mặt tại hiện trường chụp, quay hình hắn.
Tuy nhiên, khi phát hành ra bên ngoài, tất cả những gì về hắn đều đã biến mất khỏi ống kính.
Ngay cả khi có một số thông tin về hắn bị phát tán ra ngoài cũng sẽ bị xóa trong thời gian ngắn nhất.
Hắn không cần phải đặc biệt giải thích tất cả những điều này, các bộ phận liên quan đương nhiên sẽ phải biết phải làm gì. Bởi vì hắn có thân phận đặc biệt.
Vì vậy, trên mạng hắn gần như là một người không tồn tại.
Lưu Vân Đông nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, trịnh trọng nói: "Có thể nói cho tôi biết được không? Rốt cuộc anh là ai?"
"Sao anh lại gọi tôi tới đây?"
Tần Thiên cười nói: "Hay là anh ngồi xuống uống chút trà, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện?"
Lưu Vân Đông lắc đầu nói: "Không cần."
"Anh cho tôi một loại cảm giác rất nguy hiểm."
"Tôi sẽ không ngồi uống trà với người như vậy."
“Nếu có điều gì muốn nói thì cứ nói thẳng.”
Tần Thiên nhướng mày, không ngờ Liễu Vân Đông lại cố chấp như vậy.
"Được rồi, vậy để tôi đưa anh đến một nơi." Hắn đứng dậy và dẫn Lưu Vân Đông xuống tầng dưới.
Toàn bộ tòa nhà ban đầu được Tô Tô mua lại và đổi tên thành tòa nhà Tô Ngọc dùng làm trụ sở chính cho tập đoàn.
Nhưng dù sao hiện tại Tô Ngọc vẫn là một công ty mới, không có nhiều nhân viên đến vậy, cũng có nhiều không gian chưa dùng đến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!