Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (FULL)

 Những người còn lại, bao gồm cả Kế Chân, Lý Xuân đã bị bắt, đều trố mắt nhìn. Lúc này, họ đã hiểu ra mình đã trúng kế nhưng An Quốc rõ ràng đã chết rồi. Thực sự có thể sống lại sao?  

 

Khung cảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.  

 

Mọi người nín thở.  

 

"Khụ!" Một tiếng ho khan từ trong quan tài phát ra, An Quốc ngồi dậy, khạc ra một ngụm đờm đặc.  

 

Cơ quan toàn thân của ông ta bị phong ấn, mấy ngày nay đều ở trong trạng thái một đứa trẻ, dung hợp trong vòng tay của mẹ trời đất.  

 

Một chưởng của Tần Thiên có khí lực vừa đủ để kích hoạt tim của ông ta.  

 

Cùng với sự bắt đầu đập trở lại của trái, máu và nguyên khí hồi phục chảy khắp cơ thể ông ta.  

 

Tuy rằng sắc mặt có chút tái, nhưng rõ ràng là tinh thần rất tốt, như thể một người bị bệnh lâu ngày vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ say.  

 

Ông ta vươn vai một cái rồi nói: "Thật náo nhiệt."  

 

"Mọi người đều ở đây à."  

 

Sau một hồi im lặng.  

 

“Ông nội!” Liễu Như Ngọc định thần lại, hô lên một tiếng, như chim bay tới. Cô ta ôm vai An Quốc vừa khóc vừa cười, nhìn có chút khôi hài.  

 

Nhưng lúc này, sẽ không ai cười nhạo cô ta cả.  

 

"Được rồi!"  

 

"Lão gia tử vẫn còn sống!"  

 

"Chúc mừng lão gia tử!"  

 

Hiện trường như bùng nổ!  

 

Bây giờ, sự thật rõ ràng, cho dù một người ngu ngốc đến đâu cũng vẫn sẽ hiểu.  

 

Đây rõ ràng là một màn kịch lớn mà lão gia tử cùng với Tần Thiên, Truy Phong và Hồ Bân đã tận dụng cơ hội chữa bệnh để tạo nên.  

 

"Tần tiên sinh quả nhiên rất giỏi."  

 

"Cảm ơn cậu đã chữa khỏi cho lão gia tử, xin hãy nhận Ngọc Linh Lung tôi một lạy." Ngọc Linh Lung nói rồi cúi gập người xuống.  

 

"Tiên sinh, xin hãy của chúng tôi một lạy!"  

 

Hồ Bân, Ninh Thông và mọi người trong nhà họ An, bao gồm cả Truy Phong đều cúi đầu một cách cung kính. Lúc này, trong mắt bọn họ, Tần Thiên chính là thần tiên tái thế.  

 

"Ông nội, ông thấy sao rồi?"  

 

“Có chỗ nào không thoải mái không?” Liễu Như Ngọc cẩn thận đỡ An Quốc ra khỏi quan tài.  

 

Sự sống lại của An Quốc cũng mang lại rất nhiều cảm xúc. Ông ta nắm tay Liễu Như Ngọc và nói: "Đừng nói gì nữa. Như Ngọc, hãy thay mặt ông nội đến cảm ơn Tần tiên sinh."  

 

"Là cậu ấy đã khiến ông được tái sinh làm người!"  

 

Liễu Như Ngọc nhìn Tần Thiên. Lúc này, thân hình cao gầy của hắn hiên ngang kiêu hãnh, ở xung quanh, những người xưng hùng xưng bá  cùng nhau cúi đầu.  

Trong tình huống đó, hắn càng nổi bật hơn.  

 

Mặt Liễu Như Ngọc đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp khẽ động, đi về phía Tần Thiên.  

 

Tần Thiên cảm thấy không ổn, vội vàng nói: "Chuyện đó, không cần đầu. Đều là việc tôi nên làm thôi... a!"  

 

Một câu còn chưa nói xong, cũng không thể tiếp tục nói nữa, bởi vì, Liễu Như Ngọc bước nhanh vài bước đã đi tới trước hắn.  

 

Hai tay cô ta ôm lấy mặt hắn, kiễng chân lên, đôi môi đỏ mọng in thật sâu lên miệng của hắn.  

 

Tần Thiên trợn to hai mắt.  

 

Nhìn thấy vẻ đẹp như hoa của Liễu Như Ngọc ở khoảng cách gần, trong lòng hắn vang lên một âm thanh tuyệt vọng.   

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!